" Lạ"
Khoảng 5 năm trước, các
trang mạng và diễn đàn internet có chuyền đi bài thơ "LẠ" của một tác
giả giấu tên từ trong nước. Bài thơ trở nên quen thuộc một cách nhanh chóng vì
nói lên thực trạng đau lòng của đất nước. Việt Nam “trải bao đời lưu danh Lạc Việt” mà “từ bao
giờ thói hèn hạ thành quen”.
Bài thơ cũng dành nhiều câu mô tả cho số phận đau thương của ngư dân Việt Nam “Ngư dân tôi cúi đầu nhẫn nhục Hải quân "lạ" ngang dọc khắp biển khơi”. Đúng vậy, suốt 40 năm nay, mỗi chuyến trở về của ngư dân Hải Phòng, Thái Bình, Thanh Hóa v.v... là một lần sống sót, không phải sống sót từ những trận bão tố ngoài khơi, những ngọn sóng to, những cơn gió lớn mà sống sót từ những viên đạn không một chút xót thương của hải quân nước “LẠ”.
Lạ
Đất nước tôi bây giờ rất lạ
Từ bao giờ thói hèn hạ thành quen
Tàu xứ "Lạ" đi vào vùng “nhạy cảm”
Tàu nước tôi bỏ bãi cá than trời
Ngư dân tôi cúi đầu nhẫn nhục
Từ bao giờ thói hèn hạ thành quen
Tàu xứ "Lạ" đi vào vùng “nhạy cảm”
Tàu nước tôi bỏ bãi cá than trời
Ngư dân tôi cúi đầu nhẫn nhục
Hải quân "Lạ" ngang dọc khắp biển khơi
Công ty "Lạ" lên Tây Nguyên đào quặng
Dân xứ "Lạ" đến đập núi phá rừng
Cao Nguyên ơi đâu rồi tiếng trống
Tiếng sáo buồn trôi tiếng đàn t’rưng
Đất nước tôi bây giờ rất lạ
Phim "Lạ" lên ngôi, tiếng "Lạ" đổi đời
Hàng xứ "Lạ" khắp hang cùng ngõ hẻm
Cô gái theo chồng "Lạ" kiếp đời trôi
Ôi lạ thật cái gì nghe cũng "Lạ"
Đâu mất rồi con cháu giống Rồng Tiên
Đã bao lần vang danh Lạc Việt
Mà bây giờ thói hèn hạ thành quen.
Bài thơ “LẠ” đã được nhạc sĩ Vũ Đức Duy phổ nguyên văn
thành ca khúc mang cùng tên:
https://www.youtube.com/watch?v=eeb7wPYlcYc&feature=youtu.be