„Nhà nước Việt Nam đưa ra giải pháp đối thoại với Trung Quốc để giữ chủ
quyền. Lặp đi lặp lại cụm từ “giải pháp đối thoại” từ năm này sang năm khác, trưng ra hình ảnh
cuộc gặp gỡ này nọ, hai bên thống nhất giữ tinh thần nọ kia để giải quyết.
Thực ra là nhà nước Việt Nam lừa dân Việt
Nam. Trung Quốc đã nói rất rõ ràng , họ không bao giờ thỏa hiệp với lợi ích cốt
lõi.“
Thất bại toàn diện
Trong
suốt khoảng 10 năm trở lại đây, mỗi lần Trung Quốc gia tăng xây dựng trên các
quần đảo chiếm được ở Biển Đông. Việt Nam lập đi lập lại một phương thức ứng
phó là lên án và đối thoại.
Việc
lên án gần như là độc diễn, Việt Nam nói cho người dân Việt Nam nghe.
Trong
những hội nghị, hội thảo liên quan đến biển Đông như môi trường, dầu khí, hàng
hải mà các quốc gia khác tổ chức. Người Trung Quốc luôn có mặt và đưa bằng mọi
cách họ khéo léo lái đến việc khẳng định chủ quyền của họ tại biển Đông, qua những
bằng chứng họ đưa. Thậm chí họ dịch công hàm của thủ
tướng Phạm Văn Đồng thành nhiều thứ tiếng theo quốc gia có hội thảo, hội nghị để
phân phát cho khách tham dự.
Ở
cấp độ lớn hơn, trong các dịp quan hệ ngoại giao với các nước ở tầm quốc gia,
chính khách Trung Quốc luôn thò việc Biển Đông vào bàn nghị sự. Họ luôn trình
bày họ đang ở thế bị hại, họ yêu chuộng hoà bình quá đỗi cho nên bị các nước
khu vực xung quanh biển Đông lấn chiếm biển đảo của họ. Thâm hiểm hơn, họ cho rằng
việc lấn chiếm ấy của các nước , đặc biệt có Việt Nam, là nhằm đánh bắt trộm
tài nguyên, hút trộm dầu khí của họ.
Người
Trung Quốc đưa ra những hình ảnh, clip, bản nhận tội của dân Việt Nam bị bắt giữ,
những biên bản xử lý phạt tiền và những biên lai do ngư dân Việt Nam nộp phạt,
những lời thú tội của ngư dân Việt Nam cho các chính khách quốc tế xem.
Vì
lý do nào đó, như chủ quan coi thường, hoặc vì quan hệ chính trị trao đổi, nhà
nước Việt Nam không để ý đến những việc làm này của Trung Quốc.
Thế
nhưng mưa dần thấm lâu, một
hình ảnh Việt Nam khuất tất, cơ hội, trộm cắp vặt đã hình thành trong đầu những
chính khách quốc tế. Nhất là ở
châu Âu. Trong một thống kê của toà án Đức thì có 5000 vụ trộm cắp do người Việt
gây ra trong tổng số một trăm nghìn người Việt tại Đức. Chả quốc gia nào ở Châu
Âu lạ lẫm với việc người Việt trồng cần sa, buôn lậu, trốn thuế,
làm hàng giả, làm lậu, trộm cắp, thịt chó, thịt mèo, buôn người, làm giấy tờ giả
nhận con, kết hôn giả…
Phần
đa số người Việt phạm tội này nằm trong nhóm Việt Kiều ra đi từ phía Bắc của vĩ
tuyến 17 sau năm 1975.
Với
những chứng cứ dàn dựng của Trung Quốc và những lời than thở của họ,
thêm những hiện thực về các con số toà án sở tại đưa ra. Việc một chính khách
không có nợ nần , tình cảm gì với Việt Nam. Ông ta có nghĩ rằng chuyện Việt Nam
đánh cá trộm, hút dầu trộm của Trung Quốc là hoàn toàn có thể. Do đó hành động
kêu ca của nhà nước Việt Nam về chủ quyền biển đảo thực ra là nhằm che đậy mục
đích trộm cắp mà thôi.
Điều
đó dẫn đến khi giàn khoan 981 của Trung Quốc xâm nhập vào lãnh hải Việt Nam. Một
số tờ báo Châu Âu gọi đó là cuộc cãi vã do tranh nhau khai thác dầu khí.
Các
bạn có tin không, chẳng
có quốc gia nào đứng ra nói rằng Trung Quốc xâm lược biển đảo của Việt Nam cả. Các bạn cứ thử tìm xem có phát ngôn
chính thức của quốc gia nào khẳng định điều ấy.
May
lắm là sự lên án Trung Quốc có hành vi gây căng thẳng, xây dựng này nọ trong
khu vực tranh chấp, số lên án đó không là bao nhiêu so với hàng trăm quốc gia
trên thế giới.
Nhà
nước Việt Nam đưa ra giải pháp đối thoại
với Trung Quốc để giữ chủ quyền. Lặp đi lặp lại cụm từ “giải pháp đối thoại”
từ năm này sang năm khác, trưng ra hình ảnh cuộc gặp gỡ này nọ, hai bên thống
nhất giữ tinh thần nọ kia để giải quyết.
Thực
ra là nhà nước Việt Nam lừa dân Việt Nam. Trung Quốc đã nói rất rõ ràng , họ không bao giờ thoả hiệp với lợi ích cốt lõi.
“Trong một bài viết khác, PLA Daily dẫn lời Bộ Trưởng Quốc Phòng
Trung Quốc Thường Vạn Toàn cho biết quân đội nước này cam kết trở thành một lực
lượng vì hòa bình, nhưng không bao giờ thỏa hiệp đối với các nguyên tắc cốt
lõi.”
Ai
cũng biết cái gọi là “lợi ích cốt lõi” mà Trung Quốc gọi ở đây là yêu sách
chủ quyền của họ tại Biển Đông. Và họ không nhân nhương nào trong vấn đề
này, họ nói không có mâu thuẫn gì với Việt Nam về chủ quyền ở đây để mà đàm
phán chuyện này. Chỉ có đàm phán về việc xử lý đánh bắt cá trộm, cứu thương, an
ninh biển…những vấn đề nhân đạo, an ninh mà bất cứ nước nào thông thường có biển
giáp nhau đều bàn.
Vậy là chẳng có chuyện đối thoại, đàm phán giữ chủ quyền giữa Việt
Nam với Trung Quốc cả.
Bấy
lâu nay Việt Nam vẫn che giấu sự thật này, đem những đàm phán tào lao về tuần
tra chung, an ninh, cứu trợ ra để lừa dân là đang có tiến triển tốt trong việc
đàm phán với Trung Quốc về chủ quyền. Đây là lý giải cho những thắc mắc của người
dân Việt tại sao lãnh đạo hai nước Việt Trung thống nhất xử lý mâu thuẫn biển
Đông, mà Trung Quốc vẫn gia tăng xây dựng căn cứ quân sự, gia tăng bắt bớ ngư
dân Việt Nam.
Cái gọi là “tranh thủ sự ủng hộ quốc tế ” của Việt Nam trong việc bảo
vệ chủ quyền Việt Nam đã thất bại bởi nhiều nguyên nhân. Bởi sự gian manh, vặt vãnh từ người dân Việt
Nam khi sinh sống ở nước ngoài, đến sự tráo trở, gian lận của nhà nước Việt Nam
trong các cam kết về tôn giáo, nhân quyền, pháp luật.
Bạn
cứ đặt vi trí mình là một chính khách của Đức, Ba Lan, Tiệp, Anh khi đọc hồ sơ
về người Việt tại Châu Âu và những nỗi buồn khi làm việc với nhà nước Việt Nam,
bạn sẽ hiểu họ nghĩ gì về con người, chế độ Việt Nam ngày nay. Nếu họ có hoài
nghi việc Việt Nam gào hét là bị xâm phạm chủ quyền để che đậy hành vi hút dầu
trộm, đánh cá trộm có gì là ngạc nhiên.
Cái gọi là tự cường, phát triển kinh tế
để tăng sức mạnh quốc phòng cũng thất bại hoàn toàn. Từ khi có cái ý này đến hôm nay, hàng loạt
tập đoàn nhà nước nợ đầm đìa, phá sản, giải thể. Tham nhũng, quan liêu, gây thiệt
hại, lãng phí tràn lan. Nợ nần ngày càng chồng chất.
Cái gọi là đoàn kết nội bộ
để giữ chủ quyền cũng thất bại nốt. Hãy nhìn những cuộc thanh trừng nội bộ; hay những cuộc biểu tình
chống Trung Quốc xâm lược của người dân trong nước bị đàn áp, những người lên
án Trung Quốc bị bắt tù những năm qua thì thấy rõ sự đoàn kết nội bộ của thể chế
này có hay không.
Hãy nhìn lại toàn bộ giải pháp giữ chủ
quyền mà nhà nước Việt Nam đưa ra từ trước, đến nay rõ ràng đã thất bại hoàn
toàn.
Người Buôn Gió