18.05.2017

Hà Nội, Sài Gòn * - Nhân Tuấn Trương

„Mà thực ra vụ nâng bi Hà nội một cách lộ liễu của ông Phúc lại là cái tát vào mặt đám chủ nhân bắc kỳ “biết ný nuận”.“

Hà Nội,  Sài Gòn *

Nhân Tuấn Trương
                                             Ảnh mang tính biểu tượng. Nguồn: Internet

Ông thủ tướng Nguyễn Xuân Niểng phát biểu tại hội nghị “Đồng hành cùng doanh nghiệp” hôm qua, 17-5 tại Hà Nội, rằng ông muốn “làm cho Hà Nội tươi đẹp như Paris”.

Thực ra Hà Nội đã từng được mệnh danh “tiểu Paris - Le Petit Paris”, cũng như Sài gòn từng được mệnh danh là “Hòn ngọc Viễn Đông”.

Phát biểu của ông Phúc niểng làm nhớ lại câu nói của Đinh La Thănglàm cho Sài gòn trở lại danh hiệu Hòn ngọc Viễn đông” lúc ông mới về làm bí thư thành phố này.

Báo chí Nhật hôm kia có loan tải tin tức doanh nhân Nhật lo ngại mất thị phần vì ông Thăng bị mất chức. Báo này cũng đưa lý do ông Thăng mất chức là vì ông muốn Sài gòn được tự trị hơn.

Điều này củng cố ý kiến của tôi hôm 8-5 khi cho rằng lý do ông Thăng mất chức là vì ý muốn phát triển Sài gòn. Dẫn lại một đoạn như sau:

Theo tôi, tội trạng cụ thể của La Thăng là muốn vực Sài gòn dậy, để thành phố này xứng đáng với danh xưng “Hòn ngọc Viễn Đông” mà các đế quốc Anh, Pháp… ngày xưa đã đặt cho nó.

Tội này rất lớn. Vì nếu Sài gòn là “hòn ngọc Viễn Đông” mà Lý Quang Diệu có lần thèm muốn, thì chính nghĩa “giải phóng miền nam” đem quăng cho chó gặm.

Chính nghĩa của CS miền Bắc, có bổn phận giải phóng miền Nam, là vì dân miền Nam bị “Mỹ ngụy kềm kẹp, bóc lột” khiến “dân miền Nam mất tự do, không nhà, không đất, khổ sở, đói kém” v.v…

La Thăng nhìn nhận Sài gòn trước kia là “hòn ngọc Viễn Đông” hóa ra chửi thẳng vào mặt đám bắc kỳ biết ný nuận kia “bọn mày là một tập đoàn nói dóc”.



Cái ngu của anh La Thăng là không chịu nói “làm cho Sài gòn trở thành hòn ngọc Viễn Đông, đứng sau Hà Nội là viên kim cương của thế giới”.

Hết dẫn.

Tức là cái lỗi của Đinh La Thăng là lỗi về chính trị. Muốn Sài gòn lấy lại danh xưng “Hòn ngọc Viễn Đông” thì VN phải “đi” với Nhật. Vấn đề là Trọng lú đã ký kết gắn liền vận mệnh, tương lai của đất nước và dân tộc VN vào Trung cộng rồi. La Thăng “bắt cầu” qua Tokyo mà không bắt qua Bắc Kinh. Sự nghiệp tiêu tùng cũng phải.

Ngoài vụ “Hòn ngọc viễn Đông”, ông Thăng còn là người ủng hộ ông Kerrey làm điều hành đại học Fulbright của Mỹ.

Ông Thăng rớt đài vì đã “hòa giải” với quá khứ và lịch sử mà không có sự đồng thuận của đảng.

“Hòa giải” là thái độ nhìn nhận lẫn nhau giữa hai đối tác, về sự khác biệt về văn hóa, chính trị, lịch sử…

Trở lại Hà nội với Phúc niểng. Dĩ nhiên, khi ngoi lên được tới chức thủ tướng, ông này đã thuần nhuyễn 36 cách thức làm “hài lòng chủ”. Mà thực ra vụ nâng bi Hà nội một cách lộ liễu của ông Phúc lại là cái tát vào mặt đám chủ nhân bắc kỳ “biết ný nuận”.

Như đã nói, Hà Nội đã từng được mệnh danh là “tiểu Paris - petit Paris”. Mà Paris “có gì lạ không em” ?

Nói đến Paris là nói đến “văn hóa”. Hà Nội đã từng là thủ đô văn hóa của Đông dương. Tất cả những gì Paris có, Hà nội đều có, tuy nhỏ hơn một chút.

Ý kiến của Phúc niểng đặt một câu hỏi cho đám chủ nhân bắc kỳ “biết ný nuận” :

Bọn bây đã làm cái gì mà “tiểu Paris”, thủ đô văn hóa Đông dương, lại trở thành thùng rác của lịch sử ?

Đế quốc Anh xây dựng một Singapour, một Hồng Kong phồn thịnh về kinh tế. Pháp đã làm tương tự như vậy với Sài gòn.

Nhưng trong khu vực, về văn hóa, học thuật, Hà nội lại vượt trội lên tất cả. Hà Nội có đầy đủ các học viện chuyên về học thuật, có đủ các trường đại học (mà Paris có). Sinh viên các xứ chung quanh, nếu không du học sang Pháp sang học ở Hà Nội.

Sau 1954, hầu hết các học viện, trường đại học... ở Hà Nội “di cư” vào Sài gòn. Trường luật trước kia ở Hà Nội. Sài gòn đâu có ?

Hà nội được những ông chủ bắc kỳ biết ný nuận “cào bằng”, vừa về kinh tế vừa về văn hóa. Sau đó mấy ổng cho “du nhập” vào chủ thuyết Mác Lê (dáo mác và lưỡi lê) với tư tưởng chệt Mao. Rốt cục, hôm nay Hà nội trở thành cái thùng rác của lịch sử. Dầu vậy mấy ông chủ nhân bắc kỳ biết ný nuận vẫn kiên định “trăng Trung quốc tròn hơn trăng nước Mỹ”.

Bây giờ muốn Hà nội xinh đẹp như Paris.

Paris “cứt chó” đầy đường, đẹp cái đách gì ?

Cái đẹp của Paris là cái đẹp “nội tại”, cái đẹp của con người lịch lãm, ga lăng. Paris là nơi cái rốn “văn hóa”, là một “bảo tàng viện lộ thiên”.

Làm cho Hà nội đẹp đẽ như Paris trước tiên là phải xây dựng lại con người lịch lãm “Trường an” thuở trước. Sau đó xây dựng lại văn hóa, khoa học, nghệ thuật… như là tiểu Paris ngày trước.

Dầu vậy, ý kiến của Phúc niểng là chửi thẳng vào mặt đám bắc kỳ chủ nhân hợm hỉnh, cố chấp, ngu mà không biết mình ngu.

Không chừng làm vậy họ lại “tỉnh” ra

FB Trương Nhân Tuấn

* Tựa được thêm vào