Nhật phát triển một đảo để
kiểm soát tham vọng lãnh thổ của Trung cộng
Đảo san hô Okinotorishima của
Nhật Bản (Ảnh wikipedia.org)
Trong
bối cảnh tranh chấp chủ quyền, lãnh thổ, Làm thế nào để duy trì một hòn đảo
chiến lược có nguy cơ bị nhấn chìm do nước biển dâng ? RFI xin giới thiệu bài
viết sau đây của Robin Hardin, trên báo Financial Times, ngày 26/12/2015, nói
về phương pháp độc đáo của Nhật Bản.
Các
đảo nhân tạo của Trung cộng đang thúc đẩy một cuộc đấu tranh mới để kiểm soát
các vùng biển ở Châu Á. Thế nhưng, vào lúc siêu cường khu vực (Trung cộng) nạo
vét bồi đảo để xây dựng căn cứ quân sự ở ngoài khơi, thì Nhật Bản đang nghiên
cứu, thí nghiệm trong một cái bồn tắm phương pháp phát triển một hòn đảo.
Hòn
đảo có tên là Okinotorishima, hay « đảo chim xa xôi », một đảo
san hô hẻo lánh bị vùi dập trong bão tố ở biển Phi Luật Tân, nơi chỉ có hai mỏm
đá nhỏ nhô lên khỏi mặt nước khi thủy triều lên. Nhật Bản coi đảo san hô này là
điểm cực nam của mình, nhưng Trung cộng nói rằng đó không phải là đảo, mà đơn
thuần là một tảng đá.
Trải
qua hàng nghìn năm, nền đất bên dưới bị lún chìm, các lớp san hô mọc trùm lên
phía trên và nhờ vậy, giữ cho phần trên cùng của đảo san hô trồi lên mặt nước.
Nhưng giờ đây, đảo Okinotorishima đang chết dần mòn. Biến đổi khí hậu làm tăng
mực nước biển và giết chết rạn san hô. Bão táp tàn phá nốt những gì còn lại ở
đó.
Do
vậy, Nhật Bản đang gắng sức tái tạo các rạn san hô. Kết quả công việc này sẽ
quyết định số phận của một tiền đồn nhỏ chiến lược, với những hệ lụy pháp lý
tại Biển Đông, và có thể tạo hy vọng cứu các đảo san hô khác bị biến đổi khí
hậu đe doạ.
Cái
bồn tắm chứa đầy san hô bé nhỏ nẩy nở phát triển trên những tấm sắt, nằm trong
một nhà kính thực nghiệm ở Viện Nghiên cứu Nước biển sâu, trên đảo Kumejima.
Các công nhân giải thích làm thế nào họ đã mang san hô từ Okinotorishima về và
thu gom trứng san hô. Họ sẽ nuôi các san hô nhỏ bé trong phòng thí nghiệm trong
một năm, rồi sau đó cấy chúng trở lại trên đảo san hô.
Đối
với các nhà khoa học làm việc trong dự án, thì đây là một cuộc chiến đấu với
đại dương. Họ đã trồng thành công san hô từ các rạn san hô và cấy chúng trở lại
hòn đảo này, nhưng không đủ. « Công nghệ tiếp theo. . . là duy trì được
tăng trưởng san hô, tích lũy sỏi và cát san hô, đối phó được với việc nước biển
dâng cao », Hajime Kayanne, một giáo sư tại Đại học Tokyo cho biết.
«
Các thí nghiệm trồng san hô trên đảo Okinotorishima của chúng tôi đang được
tiến hanh », Makoto Omori, giáo sư danh dự tại Đại học Tokyo Khoa học và Công
nghệ biển nói. « Chúng tôi đã đạt được tiến bộ trong việc mở rộng diện
tích trồng san hô, nhưng tỷ lệ san hô cấy bị chết rất cao, vì vậy chúng tôi
không thể nào nói số lượng san hô trên đảo ngày càng tăng ».
Không
một lượng cấy ghép nào có thể làm sống lại một rạn san hô bởi chính nó, nói ông
Omori. Do vậy, mục tiêu của việc cấy trồng là phát triển san hô ra toàn hòn
đảo. Làm việc ở một nơi xa xôi như vậy là một thử thách bởi vì rất khó để theo
dõi san hô.
Đối
với các nhà khoa học, cứu đảo Okinotorishima có nghĩa là tiết kiệm san hô trên
thế giới, và nhiều hòn đảo tồn tại là nhờ vào san hô. Trong bốn thập niên qua,
40% các rạn san hô trên thế giới đã chết.
«
Công nghệ môi sinh thực hiện trên đảo Okinotorishima có thể áp dụng cho tất cả
các đảo nhỏ ở Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương », ông Kayanne nói. « Chúng
ta có gần 500 đảo san hô trên thế giới, và một số quốc đảo như Marshalls,
Tuvalu, Kiribati và Maldives hoàn toàn được hình thành với các đảo san hô ».
Tuy
nhiên, sự tài trợ hào phóng của Nhật Bản xuất phát từ những động cơ không có gì
là cao sang cả – rạn san hô nhỏ có một vị trí quan trọng trong suy tính các nhà
hoạch định chính sách quân sự. Các chiến lược gia nói đến hai chuỗi đảo ngăn
cách Trung cộng với Thái Bình Dương: chuỗi đầu tiên chạy qua các hòn đảo chính
của Nhật Bản, tới Okinawa và Đài Loan; chuỗi thứ hai chạy qua quần đảo
Ogasawara của Nhật Bản tới Marianas và căn cứ tàu ngầm của Mỹ tại Guam.
Trong
giả thuyết có một cuộc xung đột trong tương lai giữa Mỹ và Trung cộng, hải quân
của hai nước sẽ đụng độ với nhau trên biển trong khu vực giữa hai chuỗi đảo –
và đảo Okinotorishima là mỏm đất duy nhất ở những vùng biển này.
Ông
Hideaki Kaneda, Phó Đô đốc đã nghỉ hưu, hiện làm việc tại Viện Okazaki, nhấn
mạnh đến ba cách thức trong đó, vấn đề vị trí có vai trò quan trọng đối với an
ninh của Nhật Bản. Ông nói, trước tiên, nơi đây có thể là chiến trường quan
trọng « đối với quân đội Trung cộng trong chiến lược ngăn chặn tiếp cận của
quân tiếp viện đến từ phía đông ».
Thứ
hai, Okinotorishima nằm trên tuyến đường mà tàu ngầm nguyên tử của Trung cộng
đi qua để ra Thái Bình Dương, hướng tới việc kiểm soát các vị trí chống lại Mỹ.
Thứ ba, khu vực này nằm gần các tuyến đường biển cung ứng nguyên liệu cho Nhật
Bản từ các cảng phía bắc và phía tây nước Úc.
Một
vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý được tạo ra xung quanh Okinotorishima sẽ giúp
mở rộng tầm kiểm soát các vùng biển này ; đây là một tài sản chiến lược còn lớn
hơn cả những tài nguyên thiên nhiên có thể nằm dưới bề mặt.
Thế
nhưng, chỉ có đảo – chứ không phải một hòn đá – mới có thể tạo ra một vùng đặc
quyền kinh tế - đó là lý do giải thích tại sao Nhật Bản đang cố gắng tái tạo
san hô, thay vì noi gương Trung cộng đổ vài ngàn tấn cát và bê tông để bồi đắp
thành đảo.
Điều
121 của Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển xác định một hòn đảo là một « vùng
đất được hình thành một cách tự nhiên » và « vùng đất này vẫn
ở trên mặt nước khi thủy triều lên ». Công ước gạt bỏ « những
hòn đảo đá không thích hợp cho con người đến ở hoặc cho đời sống kinh tế riêng ».
Những
đảo mới của Trung cộng ở Biển Đông là đảo nhân tạo. Tuy nhiên, nếu Nhật Bản làm
sống lại san hô trên đảo Okinotorishima, thì Tokyo có thể biện luận cho đặc
tính đảo « được hình thành một cách tự nhiên ». Đồng thời, các
hoạt động nuôi cấy san hô dồn dập là một phần trong các nỗ lực của Nhật Bản để
chứng minh rằng đảo san hô này có đời sống kinh tế riêng, và hậu thuẫn mạnh mẽ
hơn cho cuộc tranh cãi gây nghi ngờ rằng đảo Okinotorishima không phải là một « tảng
đá ».
Ông
Kaneda nói : « Không có định nghĩa rõ ràng về các tảng đá trên biển,
trong Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật BiểnUNCLOS – đó là lập trường của chính
phủ Nhật Bản ». « Về mặt lịch sử, Nhật Bản đã duy trì các ‘đời
sống kinh tế’ của hòn đảo này ».
Với
lập trường này, Nhật Bản hy vọng khẳng định rằng Okinotorishima là một hòn đảo
có vùng đặc quyền kinh tế, đồng thời vẫn chống lại đòi hỏi lãnh thổ của Trung
cộng ở Biển Đông. Một số học giả cho rằng khôn ngoan ra thì nên từ bỏ đòi hỏi
này – đó cách tốt nhất để xác quyết rằng việc xây đắp đảo của Trung cộng là bất
hợp pháp – điều này khó có thể xẩy ra do giá trị quân sự của đảo
Okinotorishima.
Tuy
nhiên, các tranh cãi pháp lý sẽ chẳng quan trọng nếu như đảo san hô này ngày
càng bị xói mòn. « Trong quá trình trồng cấy san hô, chúng tôi đã gặp
nhiều vấn đề và có những thất bại, nhưng năm tới, chúng tôi hy vọng trồng được
3 hecta », ông Omori nói. « Việc trồng ba hecta sẽ là kỷ lục
đầu tiên trên thế giới ».