Thiệt
hại của châu thổ sông Cửu Long vì các đập thủy điện
CẦN THƠ (CTM Media) – Các dự án thủy điện trên sông Mekong gây ra thiệt hại lên tới 5,2 ngàn tỉ đồng (231 triệu Mỹ kim), cho sản lượng thủy sản và nông nghiệp trong vùng châu thổ sông Mekong. Tương đương với 2.3% tổng sản lượng của khu vực.
Đó
là con số mà Ông Nguyễn Ngọc Trân, nguyên Chủ nhiệm Chương Trình Nhà Nước Điều
Tra Cơ Bản Tổng Hợp Đồng Bằng Sông Cửu Long đưa ra tại một hội nghị về
tác động của các dự án thủy điện trên dòng chính sông Mekong, được tổ chức tại
Viện Nghiên Cứu Về Biến Đổi Khí Hậu thuộc trường Đại Học Cần Thơ vào hôm Thứ
Sáu ngày 4 Tháng Ba 2016.
Theo
ông Trân, việc
xây dựng 11 con đập thủy điện trên dòng chính sông Mekong đã gây ra những vụ lở
đất, hiện tượng mất cân bằng môi sinh, và có ảnh hưởng tai hại đối với nông dân
và ngư dân sinh sống trong vùng hạ nguồn sông Mekong. Việc
xây dựng đập thuỷ điện cũng ngăn cản phù sa bồi đắp vùng châu thổ, làm giảm 50%
lượng bùn, khiến cho Châu Thổ Sông Mekong đang đến bên bờ vực của nạn sụp lở
đất, trong đó hầu hết là đất canh tác nông nghiệp. Các đập thủy điện cũng đã
gây ra một sự sụt giảm về sản lượng thủy sản, làm nhiều giống tôm cá biến mất ở
hạ nguồn sông Mekong. Thiệt hại khoảng 600.000 tấn thủy sản và mất đi khoảng
224.000 tấn nông sản hàng năm.
Sạt lở và ngập mặn tại đồng bằng
sông Cửu Long
Còn
giới chuyên gia đánh giá do nằm ở hạ nguồn sông Mê Kông, Việt Nam đang đứng
trước nguy cơ phải gánh chịu tác động to lớn, chưa thể lường trước từ các dự án
thủy điện ở thượng nguồn: thiếu hụt nguồn nước ở hạ lưu; xâm nhập mặn nghiêm
trọng; suy giảm lượng phù sa bồi đắp cho đồng bằng từ 26 triệu tấn/năm xuống
còn 7 triệu tấn/năm; tổn hại nguồn lợi thủy sản từ 500 triệu USD đến 1 tỉ USD
mỗi năm. Còn nếu 19 đập thủy điện trên dòng chính của sông Mê Kông xây dựng xong
thì thiệt hại sẽ không thể xác định được.
Theo tin CTM Media
Đọc thêm:
Những cánh đồng hấp hối vì hạn hán và nước mặn
Những
con kênh nhiễm nước mặn ngày càng trở nên quen thuộc. AFP photo
Người dân Tây Nam Bộ đang đối mặt với nguy cơ
không còn ruộng đồng để canh tác. Ở một số tỉnh như Bến Tre, Kiên Giang, Long
An, người nông dân nơi đây vốn tự tin mình đang sống giữa vựa lúa và người ta
có thể thiếu bất kỳ thứ gì nhưng không thể thiếu lúa, thiếu gạo. Tuy nhiên,
tình trạng hạn, mặn và những cánh đồng có nguy cơ mất khả năng cưu mang cây
lúa, dẫn đến hệ quả mất mùa và đói kém với người nông dân đang là chuyện đau
đầu ở các tỉnh này. Nguyên nhân của vấn đề này ở đâu? Đây vẫn là một câu hỏi
đang còn bỏ ngỏ.
Những dòng sông mặn
Một cán bộ sở nông nghiệp phát triển nông
thôn không muốn nêu tên ở tỉnh Long An cho biết: “Các tỉnh khác như Cà Mau, Bạc
Liêu, Sóc Trăng, Kiên Giang cũng bị rồi. Ruộng mà nước mặn vô thì không được,
cây ăn trái cũng hỏng. Người ta đang cố gắng xây những cây nước máy để xài, đi
ghe thuyền thì mua theo nước ngọt để mang theo, hiện tại người dân phải mua
nước ngọt để xài. Người ta có những cái đập để ngăn nước mặn, khi thấy nước mặn
vô thì người ta ngăn lại để giữ chút nước ngọt còn lại để xài. Sinh hoạt khó
khăn hơn khi thiếu nước ngọt.”
Vị này cho rằng nguyên nhân chính của hạn,
mặn không phải là thời tiết thay đổi. Bởi tình trạng nắng hạn vẫn chưa hề xảy
ra ở Tây Nam Bộ và không thể nói rằng vì hạn hán mà các cánh đồng ở Kiên Giang,
Long An, Bến Tre, An Giang, Sóc Trăng và nhiều tỉnh khác đang chết dần chết mòn
vì thiếu nước, vì mặn.
Vị này cho rằng nguyên nhân chính của tình trạng hạn hán, nhiễm
nước mặn ở các tỉnh Tây Nam Bộ vẫn là các con đập chứa ở thượng nguồn sông Mê
Kông, tức là sông Cửu Long. Bởi lực đẩy của nước vẫn là vấn đề then chốt để thủy
triều ngoài biển khỏi xâm nhập vào đồng bằng. Dòng chảy ổn định của sông Cửu
Long mấy ngàn năm nay, thậm chí hàng triệu năm nay đã mang phù sa mỗi mùa mưa
lũ để bồi đắp hình thành đồng bằng sông Cửu Long.
Và khi nói về đồng bằng sông Cửu Long, người
ta sẽ nói đến những con sông tràn ngập phù sa, những cánh đồng cò bay thẳng
cánh và lúa trĩu hạt hay những khu vườn xanh ngút mắt, trái ngọt, chim chóc và
con người hiền lành. Nói về miệt Tây Nam Bộ, đôi khi giống như nói vể một
truyền thuyết giữa đời thường với con người hiền hòa, cây trái chín ngọt và chim
bay rợp trời, cá lượn đầy sông, lúa thóc đầy bồ. Một sự bình an nào đó thoáng
qua khi nói đến ba chữ Tây Nam Bộ.
Nhưng hiện tại, đây chỉ là một chuyện cổ tích
hay một quá khứ xa xôi nào đó, người dân Tây Nam Bộ đang chết dần chết mòn vì
những con đập thủy điện thượng nguồn sông Mê Kông. Hiện nay đã có hàng chục
ngàn héc ta diện tích trên tổng diện tích đồng bằng sông Cửu Long bị hạn hán, nhiễm nước mặn.
Trong đó, những tỉnh có cao độ kém so với mực nước biển là chịu ảnh hưởng nặng
nhất.
Bởi các nhánh sông khô cạn, thiếu lực đẩy của
nước nên mỗi dịp giữa tháng và đầu tháng, mực thủy triều dâng cao và tha hồ
tràn vào các nhánh sông, từ đây, nước các nhánh sông sẽ tràn vào đồng ruộng.
Bởi hầu hết ruộng đồng Tây Nam Bộ đều dùng thủy lợi tự nhiên từ các con sông
chứ không dùng máy bơm như các cánh đồng miền Trung hay miền Bắc nên khi nước
sông tràn vào, nếu không kịp đóng cửa ngăn nước thì coi như tai họa đã đến.
Và các cửa thoát nước hay xả nước dẫn vào các
cánh đồng đều được xây dựng theo phương pháp thủ công, gia truyền từ hàng trăm
năm nay, cấu trúc khá đơn giản. Điều này dẫn đến khi có nước mặn tràn vào, tác
động của con người chỉ là sự gắng gượng, không có hiệu quả. Và nước mặn đi đến
đâu thì đồng lúa bị nhiễm mặn đến đó.
Tại trạm Tân An trên sông Vàm Cỏ Tây, từ
tháng Ba đến đầu tháng Năm, nguồn nước ngọt có khả năng xuất hiện một vài ngày
vào lúc chân triều thời kỳ kém, thời gian còn lại nước mặn hoàn toàn.
Viện Khoa học Thủy lợi miền Nam dự báo độ mặn
cửa Định An dọc sông Hậu từ tháng Hai tới tháng Năm năm 2016 sẽ mất khả năng
lấy nước ngọt như khu vực lân cận cống Cần Chông tại trạm Tân Hóa. Đặc biệt,
dọc sông Cái Lớn, tại trạm Gò Quao, từ cuối tháng Hai trở đi độ mặn cao, gần
như không xuất hiện nước ngọt.
Lúa không lên nổi vì
thiếu nước. RFA photo
Tại Đồng bằng sông Cửu Long, với mặn xuất
hiện sớm, xâm nhập sâu và kéo dài sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng hai loại hình sản
xuất là nuôi tôm ven biển và vụ Đông Xuân 2015 – 2016.
Vị này cho rằng nêu lý do hiện tượng El Nino
chi phối làm ảnh hưởng các cánh đồng Tây Nam Bộ là cách nói không thật. Bởi lưu
lượng nước trên các nhánh sông Cửu Long chỉ còn lại chưa bằng một phần ba so
với trước khi các đập thủy điện phía thượng nguồn đi vào hoạt động.
Ví dụ như sông Vàm Cỏ Tây chảy qua tỉnh Long
An, trước đây ba năm, mực nước vào tháng Giêng, tháng Hai âm lịch sẽ dẫn từ ba
đến bốn mét và mực nước vào mùa mưa lũ thì dâng lên sáu hoặc bảy mét, có khi
mười mét so với mực nước biển. Nhưng hiện tại, mực nước chỉ dao động từ một đến
hai mét so với mực nước biển. Trong tình trạng này, khi thủy triều lên, nước
biển dễ dàng tràn vào các con sông. Và hậu quả của nó là các cánh đồng sẽ thừa
muối nhưng lại thiếu nước ngọt để sản xuất.
Hiện tại trên con sông này, chiều dài xâm
nhập mặn đã lên hơn 100km, nhiều gia đình đang lâm vào tình trạng thiếu nước
ngọt để sinh hoạt.
Những khu vườn cũng hấp hối vì nước mặn
Một nông dân tên Thiện, hiện sống tại huyện
Ba Tri tỉnh Bến tre, chia sẻ: “Tuy
mới nhiễm nước mặn nhưng mà hậu quả quá nghiêm trọng. Bởi như hoa màu bị nhiễm nước
mặn nó đâu phát triển được, năng suất sụt giảm, khắc phục phải rất lâu…”
Theo ông Thiện, chuyện hạn hán, nhiễm nước mặn
không chỉ dừng lại ở các cánh đồng trồng lúa Tây Nam Bộ mà còn ảnh hưởng nặng
nề đến các vườn cây ăn trái. Bởi hầu hết nguồn nước tưới cây ăn trái ở Tây Nam
Bộ đều dựa vào các con sông. Người ta dùng máy bơm công suất lớn để đẩy
nước từ các con sông vào tưới vườn.
Và nước được phun trực tiếp lên các đọt cây,
trái cây. Một khi nước bị nhiễm mặn sẽ dẫn đến hậu quả chỉ cần tưới hai lần,
trái, hoa và lá sẽ bị rụi và thối rữa sau một ngày nắng. Và đương nhiên người
nông dân không phải ai cũng có thiết bị để đo nồng độ mặn của nước nên chuyện
cả một vườn cây bị rụng trái, khô đọt, rụng hoa sau vài ngày tưới là chuyện
bình thường.
Ông Thiện cho biết thêm là các vườn cây miệt
Tây Nam Bộ có trĩu ngọt hay không là nhờ vào lượng nước mang phù sa tưới cây
mỗi ngày. Người làm vườn nào ở Tây Nam Bộ cũng có thói quen bơm nước tưới cây
mỗi ngày. Việc tưới diễn ra từ tám giờ sáng đến mười giờ sáng. Những ngày nắng
hạn, việc tưới cây sẽ được thực hiện hai lần trong một ngày.
Và với đà thiếu nước mà gặp nước mặn xâm nhập
như đang thấy, các vườn cây ăn trái và hoa màu ở miệt Tây Nam Bộ đang thực sự
đối mặt với nguy cơ chết trắng khi mùa nắng tới. Bởi mùa nắng, lượng nước ở các
con sông còn xuống thấp hơn và không riêng gì hai hecta ớt của ông Thiện bị
chết hay nhiều chục hecta vườn ổi, sầu riêng, xoài, mận, nhãn của nhiều nông
dân khác ở đây đang chết mà sẽ rất nhiều vườn cây nữa cũng sẽ chết.
Và rồi đây, khi những cánh đồng Tây Nam Bộ
khô khốc vì thiếu nước ngọt, những miệt vườn trơ trọi, những dòng sông không
còn tôm cá và bầu trời cũng không còn bóng chim bởi nạn săn bắn, thói quen ăn
nhậu thịt chim thì Tây Nam Bộ sẽ ra sao?
Câu hỏi của ông Thiện có lẽ cũng là câu hỏi
chung cho người Việt Nam chứ không còn là câu hỏi của người nông dân Tây Nam Bộ
nữa!
Nhóm phóng viên tường trình từ VN