Việt
Nam cần cải cách bộ máy hành chính để thúc đẩy kinh tế (ảnh tư liệu, Hà Nội,
2/2013)
Trong những ngày cuối tháng 3, các đoàn giám sát của
Quốc hội Việt Nam về cải cách bộ máy hành chính đã làm việc với một loạt các tỉnh.
Đầu tháng này, các đoàn giám sát cũng làm việc với một số bộ.
Báo chí Việt Nam tường thuật rằng sau các cuộc làm
việc này, các đoàn giám sát một lần nữa xác định rằng một số tỉnh, bộ có số lượng
lãnh đạo đông bằng hoặc hơn nhân viên, một tình trạng đã tồn tại trong những
năm gần đây và hiện chưa có dấu hiệu gì sẽ cải thiện.
Chưa có thống kê đầy đủ được công bố chính thức về
tình trạng tại các bộ và các tỉnh, nhưng thông tin trên báo chí nêu lên những
con số bị đánh giá là “khó coi”.
Tại Bộ Giao
thông Vận tải, Vụ Pháp chế có 6 lãnh đạo, 8 chuyên viên; Vụ Tổ chức Cán bộ
có 8 lãnh đạo, 14 chuyên viên, Cục Đường
sắt 30 lãnh đạo, 72 chuyên viên. Nhiều đơn vị số lãnh đạo vượt cả số nhân
viên, như Thanh tra Bộ có đến 20
lãnh đạo quản lý, trong khi chỉ có 18 chuyên viên và người lao động. Tương tự, Cục Quản lý Xây dựng và Chất lượng Công
trình Giao thông có tỉ lệ lãnh đạo trên nhân viên là 41/31. Thậm chí Cục Quản lý Xây dựng Đường bộ có số lượng
lãnh đạo gần gấp đôi nhân viên là 28/15.
Tình trạng ở Bộ
Giáo dục và Đào tạo cũng không sáng sủa hơn. Tỷ lệ lãnh đạo so với chuyên
viên, người lao động ở Vụ Tổ chức cán bộ
11/11, ở Cục khảo thí và kiểm định chất
lượng giáo dục là 20/26.
Trong số các tỉnh, Thanh Hóa gây chú ý vì có nhiều đơn
vị có số lãnh đạo cao hơn nhân viên. Sở
Tư pháp tỉnh có 25 lãnh đạo cấp phòng trở lên và chỉ có 18 công chức với một
người lao động. Sở Tài nguyên và Môi trường
có tới 6 phó giám đốc, Sở Nông nghiệp và
Phát triển Nông thôn đến cuối năm 2016 có 5 phó giám đốc.
Không dừng ở đó, một số đơn vị của tỉnh chỉ có lãnh
đạo mà không hề có nhân viên, như Quỹ Bảo
trợ Trẻ em chỉ có một cấp trưởng, một cấp phó và không có nhân viên. Ban Nghiên cứu và Biên soạn Lịch sử cũng
có một cấp trưởng và hai cấp phó.
Hai tỉnh khác được báo chí nhắc đến vì có vấn đề
tương tự là Quảng
Ninh và Hải Dương với các
tít báo như “Đề nghị Quảng Ninh không để tình trạng lãnh đạo nhiều hơn nhân
viên” trên báo Tiền Phong, hay “Hải Dương: Lãnh đạo nhiều gấp 2 lần nhân viên”
trên báo Người Lao Động.
Giải trình với đoàn giám sát của Quốc hội, lãnh đạo
tỉnh Hải Dương nói việc bổ nhiệm cán bộ của họ là theo đúng quy định của chính
quyền trung ương.
Lý giải về điều tưởng như là nghịch lý này, chuyên
gia Đinh Duy Hòa viết trong một bài đăng trên trang VietnamNet: “Tỉnh quyết sở ấy có bao nhiêu biên chế, ví dụ
sở A có 45 người. Theo quy định của trung ương, sở A được tổ chức 5 phòng. Như
vậy tổng lãnh đạo của sở A sẽ gồm giám đốc sở, cộng 3 phó giám đốc sở, cộng 5
trưởng phòng, cộng 10 phó trưởng phòng, bằng 19 người (công chức lãnh đạo phòng
tối đa là 3). Trong thực tế sẽ có phòng có 4 hoặc 5 biên chế, như vậy rõ ràng
công chức lãnh đạo là nhiều hơn nhân viên, nhưng vẫn đúng quy định”.
Tất cả những chủ trương đó là những chủ trương mà
ban bành thiếu khảo sát, cho nên đưa ra những chủ trương trên trời. Những quyết
định, chính sách điều chỉnh mối quan hệ xã hội thì cần phải khảo sát, điều tra
và nhất là cần phải hỏi các đối tượng đấy. Ban luật trên trời thì làm sao thực
thi được.
Đặt ra tổ chức là vì công việc, bố trí con người là vì việc chứ không
vì người, nhưng cái đó cũng nói trên lý thuyết chứ không thực hiện được
Luật sư Trần Quốc Thuận, cựu Phó Chủ nhiệm Văn phòng
Quốc hội
Từng là Vụ trưởng Vụ Cải cách Hành chính, Bộ Nội vụ,
đã nghỉ hưu năm 2014, chuyên gia Hòa cũng giải thích về công tác nhân sự ở cấp
bộ trong bài viết của mình: “Mỗi bộ được
tổ chức bao nhiêu vụ, cục; vụ nào được tổ chức bao nhiêu phòng [điều đó] được
quy định trong nghị định của Chính phủ. Cái này thì bộ cũng như tỉnh đều chấp
hành nghiêm chỉnh. Chuyện còn lại là của bộ: Quyết định vụ B bao nhiêu người, bổ
nhiệm vụ trưởng và phó vụ trưởng, trưởng và phó trưởng phòng trong vụ (giả sử
theo quy định của Chính phủ, vụ có 3 phòng thì công chức lãnh đạo của vụ sẽ là:
1 vụ trưởng, 3 phó vụ trưởng, 3 trưởng phòng và 6 phó trưởng phòng, [tổng cộng]
bằng 13, trong khi biên chế chung cả vụ được duyệt là 18 hoặc 20). Cuối cùng lại
là lãnh đạo nhiều hơn nhân viên mà vẫn đúng quy định”.
Ông Hòa cho rằng các cơ quan trung ương và địa
phương làm đúng theo quy định hiện hành dẫn đến tình trạng “hòa cả làng”. Ông gợi
ý rằng cách làm khác đi là nghiêm túc định nghĩa lại “những cái tưởng đơn giản như phòng là gì, vụ là gì, cục là gì, lúc nào
thì tổ chức phòng, lúc nào thì tổ chức vụ, làm thế nào ra chính xác số lượng
người trong một phòng, một vụ”. Chuyên gia này nhận định làm như vậy “sẽ ra
ngay số lượng hợp lý lãnh đạo trong một phòng, một vụ”.
Từ góc độ từng là Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội, luật sư Trần Quốc Thuận ở thành phố Sài
Gòn nhận xét với VOA rằng cũng như nhiều luật khác, các
quy định về bộ máy hành chính Việt Nam đã được xây dựng “thiếu cơ sở thực tế”
nên dẫn đến lãnh đạo đông bằng hoặc hơn nhân viên. Ông nói:
“Tất cả những
chủ trương đó là những chủ trương mà ban bành thiếu khảo sát, cho nên đưa ra những
chủ trương trên trời. Những quyết định, chính sách điều chỉnh mối quan hệ xã hội
thì cần phải khảo sát, điều tra và nhất là cần phải hỏi các đối tượng đấy. Ban
luật trên trời thì làm sao thực thi được. Đặt ra tổ chức là vì công việc, bố
trí con người là vì việc chứ không vì người, nhưng cái đó cũng nói trên lý thuyết
chứ không thực hiện được”.
Tình trạng bộ máy hành chính các cấp có quá nhiều
lãnh đạo làm cho nhiều người phải than trên mạng xã hội lẫn báo chí chính thống
rằng “quan nhiều
như thế, dân làm sao sống nổi”.
Theo số liệu trên báo chí trong nước, Việt Nam ước tính có 2,8 triệu cán bộ, công chức và viên chức.
Bên cạnh đó là nhiều người đã nghỉ hưu và những người hưởng lương, trợ cấp từ
ngân sách nhà nước, con số này lên tới 7,5 triệu người, chiếm 8,3% dân số cả nước.
Toàn bộ số người “hưởng lương và mang tính chất lương”
lên tới 11 triệu người. Trong
một cuộc phỏng vấn với một báo Việt Nam hồi giữa năm ngoái, chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan nói “không ngân sách nào nuôi nổi bộ máy ăn lương lớn
như vậy”.
Việc tinh giản biên chế trong những năm gần đây ngày càng trở nên cấp bách ở Việt Nam. Bộ Chính trị của Đảng Cộng sản đã ra một nghị quyết về vấn đề này hồi tháng 4/2015. Nhưng trên thực tế, các con số cho thấy dường như đang có diễn biến ngược chiều.
Tại một hội thảo về cải cách bộ máy hành chính nhà
nước do đoàn giám sát của quốc hội tổ chức hồi cuối tháng 2, thông tin được
công bố cho biết vào năm 2016, các cơ quan trung ương được giao quản lý
3.725.559 người. Tuy nhiên, tính đến ngày 30/10/2016, tổng số người hưởng
lương, phụ cấp thực tế là 3.734.302 người, vượt 8.743 người.
Luật
sư Trần Quốc Thuận nói nhà nước Việt Nam đã đặt ra giải
pháp là thay thế chế độ biên chế suốt đời bằng hợp đồng lao động, nhưng việc thực
hiện còn chưa nghiêm chỉnh. Ông nói:
“Tất cả chuyển
sang hợp đồng. Giờ những người đã làm lâu thì có thể hợp đồng 5 năm là dài nhất.
Rồi 3 năm, 2 năm, 6 tháng. Tự nhiên cái hợp đồng nó sẽ loại
những người vô tích sự ra. Thiếu gì giải pháp nhưng mà người ta không làm, bởi
vì người ta quen cái thói là nói một đằng, làm một nẻo”.
Hội thảo về cải cách bộ máy hành chính nhà nước chỉ
ra rằng vì có “tâm lý ngại va chạm” nên các cơ quan, tổ chức “chưa thực hiện
nghiêm túc chủ trương về quản lý biên chế và tinh giản biên chế”. Trong khi đó,
công tác thanh tra, kiểm tra, giám sát việc thực hiện biên chế và quản lý biên
chế “còn buông lỏng” và “chưa có chế tài cụ thể đủ mạnh”.