Từ vụ kiện Hà Nội của ông Trịnh Vĩnh Bình
Trần
Phong Vũ
Sau khi cộng sản xâm chiếm miền Nam, ông Trịnh Vĩnh Bình đã cùng với hàng
triệu đồng bào liều mình bỏ nước đi tị nạn. Năm 1976, gia đình ông được bảo trợ
qua định cư ở Hà Lan. Với sáng kiến công nghệ hóa việc chế biến chả giò một món
ăn khoái khẩu của người Việt Nam, và cũng được nhiều người ngoại quốc ưa chuộng,
chỉ trong vòng không đầy mười năm sau, gia đình ông Trịnh đã trở thành triệu
phú.
Trong một bài tổng hợp của tác giả Huỳnh Bá Hải post
trên mạng vừa qua, người ta được biết, khoảng giữa thập niên 80, trước tình trạng
khó khăn về kinh tế, Đảng Cộng sản Việt Nam miễn cưỡng phải mở cửa kêu gọi quốc
tế đầu tư, trong đó bao hàm cả người Việt tị nạn ở hải ngoại. Vì tâm tình lúc
nào cũng hướng về quê hương và cũng vì tin tưởng nơi thiện chí của nhà cầm quyền
Hà Nội, ông Trịnh Vĩnh Bình đã đem tiền về Việt Nam làm ăn. Vì cần có đất để mở
cơ xưởng, ông nhờ thân nhân đứng tên giúp vì theo luật rừng của chế độ, cho đến
nay đất đai vẫn thuộc “sở hữu toàn dân” một định nghĩa mơ hồ để không cho tư
nhân làm chủ và trên thực tế tất cả điền sản công tư đều do đảng và nhà nước thủ
đắc.
Nhờ sự cần mẫn và biết áp dụng những phương thức
kinh doanh khoa học, tân tiến trong thế giới tự do, chỉ trong vòng một thập
niên sau, công việc làm ăn của gia đình ông đã đạt được thành công lớn. Ông làm
chủ một tài sản tổng cộng khoảng 30 triệu Mỷ kim, gồm hệ thống cơ xưởng, bất động
sản với hàng trăm mẫu đất và hàng chục dinh cơ. Động lòng tham, giới hữu quyền
để lộ nguyên hình của những kẻ lưu manh, chuyên nghề cướp của hại người lương
thiện. Chúng chỉ thị cho Công an Bà Rịa, Vũng Tàu thiết lập vi bằng gian dối để
khởi tố bị can và tạm giam ông Bình với tội danh “vi phạm các quy định về quản
lý và bảo vệ đất đai” cùng với tội “đưa hối lộ”.
Năm 1998, ông Bình bị tòa sơ thẩm kết án 13 năm tù ở
với hai tội danh kể trên. Ông kháng án và một năm sau, tòa Phúc Thẩm giảm án
hai năm, tức còn 11 năm, mặc dù luật sư của ông đã chứng minh tội “vi phạm các
quy định quản lý và bảo vệ đất đai” không có điểm nào trong luật lệ về việc nhờ
người thân đứng tên giùm là có tội. Riêng tội “đưa hối lộ”, những quan chức đảng
tố giác ông Bình đưa hối lộ trước đó để có bằng cớ truy tố ông, nhưng khi ra
tòa vì e ngại có thể bị ‘phản đòn’ nên đã chối là không hề nhận hối lộ.
Dù vậy, ngoài 11 năm tù ở, toàn bộ tài sản của ông
Bình đã bị Tỉnh ủy Bà Rịa – Vũng Tàu tịch thu, nói là nhập vào công quỹ đảng,
trong khi thực tế là để chia nhau bỏ túi.
Trước tình trạng oan khốc ấy, ông Bình vận dụng mọi
phương thế, kể cả tiền bạc, để ra tù trước thời hạn. Tiếp theo đó là những ngày
tháng lẩn trốn đầy gian lao, nguy hiểm vì đương sự bị công an, mật vụ lần mò
tìm tòi tông tích nhằm thủ tiêu diệt khẩu. Sau khi tìm được manh mối vượt biên
qua Campuchia, ông Trịnh trở lại quốc gia định cư là Hà Lan. Từ đấy ông âm thầm
tham vấn với các luật sư nhằm thiết lập hồ sơ với ý định làm sáng tỏ nội vụ.
Năm 2005 ông nạp đơn kiện đảng và nhà nước
CSVN tại Trung Tâm Trọng Tài Quốc Tế ở Stockholm, Thụy điển, đòi bồi thường 100
triệu Mỹ kim. Trong đơn kiện, ông Bình viện dẫn các quy ước của Hiệp
định khuyến khích và bảo hộ đầu tư mà Việt Nam đã ký kết với Hà Lan vào năm
1994, để tiến hành khởi kiện và ông chứng minh bản án hình sự kết tội ông tại
Việt Nam trước đây chỉ là cái cớ để Chính phủ Việt Nam tiến hành tước đoạt quyền
sở hữu tài sản của ông. Và như vậy họ đã vi phạm thỏa thuận tại Hiệp định nêu
trên và phải bồi thường đền bù thiệt hại cho ông. Phiên tòa quốc tế khi ấy dự định
sẽ khởi sự vào tháng 12/2005 tại Stockholm (Thụy Điển).
Vẫn theo bài viết của ông Huỳnh Bá Hải thì phía Việt Nam vì biết trước sẽ thua kiện nên quyết định chọn
giải pháp điều đình bên ngoài phiên tòa. Tháng 9 năm 2005, việc hòa giải
đạt được kết quả với những cam kết sau đây:
Thứ nhất: Phía
Việt Nam có các nghĩa vụ:
1.- Bồi thường cho ông Trịnh Vĩnh Bình 15 triệu MK
là tiền chi phí đi kiện. Ngân khoản này phía VN phải thanh toán nội trong năm
2005.
2.- Phía Việt Nam trao trả toàn bộ tài sản ở VN cho
ông Trịnh Vĩnh Bình bao gồm phân xưởng, nhà kho, đất đai bất động sản. Việc
trao trả tài sản chậm nhất vào năm 2012.
3.- Phía Việt Nam cho ông Trịnh Vĩnh Bình ra vào Việt
nam tự do để làm từ thiện.
Thứ hai: Phía
ông Trịnh Vĩnh Bình chỉ có nghĩa vụ duy nhất là giữ kín cam kết mật nói trên
không được tiết lộ cho bất cứ cơ quan truyền thông nào với hậu ý “bất thành
văn” là giữ thể diện cho chế độ và cũng để tránh tạo tiền lệ không hay cho Hà Nội.
Bản Cam kết hòa giải này có sự chứng kiến của Trung
tâm trọng tài Thương mại Stockholm và Văn phòng Thừa Phát Lại xác lập vi bằng.
Trong suốt những năm qua, dư luận trong và ngoài nước
không hề nghe biết về chuyện cam kết cũng như tiến trình việc thi hành cam kết
giữa đôi bên ra sao. Cho tới những ngày gần đây, nhờ rò rỉ thông tin trên các
trang mạng, mọi việc vỡ lở và người ta lại có thêm một bằng chứng cụ thể cho thấy
thái độ lọc lừa, gian giối cố hữu của đảng và nhà nước cộng sản. Và đấy cũng là
lý do tháng giêng năm 2015, một lần nữa ông Bình lại thiết lập hồ sơ kiện nhà cầm
quyền CSVN. Lần này ông chọn Tòa án Trọng tài Quốc tế La Haye, Hà Lan.
Hồ sơ vụ kiện ghi nhận:
* Phía ông Trịnh Vĩnh Bình hoàn toàn tuân thủ
cam kết không tiết lộ bất cứ điều gì cho các cơ quan truyền thông về
chuyện Hà Nội xin hòa giải.
* Phía Việt Nam, theo ghi nhận của báo điện tử Thanh
Niên, Chính phủ Việt Nam đã miễn chấp hành hình phạt tù cho ông Trịnh Vĩnh
Bình, và cho ông được tự do về nước. Về số tiền 15 triệu MK bồi thường cho ông
Bình cũng đã xong, dù chậm trễ vì mãi đến năm 2014 mới trả hết và ông Bình cũng
không đòi tiền lãi từ năm 2005 đến 2014. Riêng các bất động sản là 02 xưởng sản
xuất với diện tích gần 40.000 m2 cùng 9 ngôi nhà và đất, đoàn xe vận tải 12 chiếc,
căn nhà 86 m2 trên diện tích đất hơn 2.000 m2 ở đường Trần Phú- Vũng Tàu và nhiều
bất động sản ở các tỉnh thành khác .v.v… phía bị cáo là Hà Nội chưa hề
thực hiện lời cam kết hoàn trả cho bên nguyên. Theo dư luận bàn tán
thì có thể các quan chức tham nhũng đã trót tẩu tán để chia nhau bỏ túi rồi.
Do sự bội ước trên đây, tháng giêng năm ngoái, ông
Bình quyết định khởi kiện. Một trùng hợp hy hữu mang nhiều ý nghĩa là Tòa án Quốc
Tế đã chính thức gửi lệnh thông báo vụ kiện này đến nhà cầm quyền cộng sản Việt
Nam hôm 30-4-2015, trùng với ngày đảng cộng sản ăn mừng 40 năm cưỡng chiếm miền
nam mà bên nguyên là một người tị nạn Việt Nam hiện mang quốc tịch Hà Lan.
Nội dung hồ sơ kiện của ông Trịnh đòi
chính phủ Việt Nam và các cá nhân, cơ quan liên hệ trực tiếp là Bộ kế hoạch đầu
tư và UBND tỉnh Bà Rịa/Vũng Tàu phải bồi thường cho ông 1 tỷ Mỹ
kim vì đã trắng trợn vi phạm cam kết mật giữa ông và phía chính phủ Việt
Nam vào năm 2005.
Tổ hợp luật sư của ông Trịnh Vĩnh Bình kỳ này cũng
là các luật sư từng giúp cho tỷ phú dầu mỏ của Nga là ông Khodorkovski. Đó là Hãng luật Covington & Burling nổi tiếng của
Mỹ. Điểm thuận lợi cho ông Bình và tổ hợp Luật sư của ông là chính Tòa án Quốc
tế này từng tuyên án chính phủ Nga phải có nghĩa vụ bồi thường 50 tỷ USD cho
ông Khodorkovski. Theo nhận định của các giới am tường về luật lệ quốc tế thì
trong vụ kiện lần thứ hai này, cùng với các hiệp ước thương mại giữa Việt Nam
và Hà Lan và với án lệ có sẵn, khả năng phía Việt Nam thua kiện rất cao.
Đặc
biệt vì hiện nay không bị ràng buộc bởi cam kết giữ im lặng, ông Trịnh hứa sẽ
dùng 90% số tiền nhận được từ vụ kiện, trừ chi phí cho vụ án, để dùng vào các
công tác từ thiện, hoạt động nhân đạo, hỗ trợ (bao gồm tư vấn và tiền bạc) giúp
các nạn nhân lấy lại công lý hoặc, tiếp tay các dân oan thấp cổ bé miệng bị Hà
Nội cướp trắng đất đai, sản nghiệp kiện ra các tòa án quốc tế đòi bồi thường.
Nguồn tin cho
hay, ông Bình được Tòa án Quốc tế khuyến cáo không nên quay về Việt Nam lúc
này, có thể vì sợ ông sẽ bị ám toán. Vì thế mới đây ông tuyên bố sẽ không về Việt
Nam cho đến khi công lý được sáng tỏ.
Được biết trong
những ngày tới các cơ quan truyền thông Hà Lan và EURO-zone sẽ thông báo tình
tiết vụ kiện hy hữu này trên các phương tiện truyền thông nhằm khuyến cáo người
Việt ở hải ngoại cân nhắc trước khi quyết định về Việt Nam đầu tư làm ăn. Cũng
có tin cho biết nhà cầm quyền Hà Nội đã thuê một tổ hợp LS nổi tiếng của Pháp để
bào chữa trong vụ bị ông Trịnh kiện trước Tòa án Quốc tế La Haye.
Vụ kiện này chắc
chắn sẽ hứa hẹn nhiều pha sôi nổi. Trong tình trạng đảng và nhà nước CSVN đang
bị tứ bề thọ địch: vì chuyện đấu đá nội bộ; vỉ dịch tham nhũng đã đến mức báo động
đỏ; vì tình trạng kinh tế/xã hội xuống dốc; vì phải đối phó với phong trào chống
đối của quần chúng đã lên tới cao điểm do hệ quả giây chuyền của thảm họa cá chết
mà tập đoàn Formosa cấu kết với các nhóm lợi ích trong guồng máy cầm quyền gây
ra…..; vụ kiện do ông Trịnh Vĩnh Bình khởi tố lần này trước tòa án quốc tế chắc
chắn sẽ khiến chế độ phải đối mặt với không ít khó khăn về nhiều phương diện, kể
cả những xáo trộn về mặt chính trị.
Điều
cần ghi nhận: trong vụ kiện của ông Trịnh, phía bị cáo không phải là cá nhân
hay một đoàn thể, tổ hợp, mà là một chính phủ, một chế độ - chế độ mệnh danh
Công Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam - . Điều này có nhiều khả năng trở thành tiền
lệ cho những nạn nhân thảm họa cá chết ở Hà Tĩnh không những có quyền đưa
Formosa và các phe phái liên hệ ra tòa –không phải chỉ giới hạn ở tòa địa
phương mà là tòa án quốc tế- và hơn thế còn có thể đặt gánh nặng trách nhiệm
liên đới cho guồng máy cầm quyền Hà Nội.
Trong giới hạn
bài viết này, chúng tôi tạm gác ra một bên mọi yếu tố khác.
Mục
tiêu người viết tập chú vào trường hợp hi hữu của ông Trịnh để xét về khả năng
thắng thế của vụ kiện tổ hợp gang thép Formosa, sau khi đạt thắng lợi trong bước đầu dồn Tòa Án Nhân
Dân Thị Xã Kỳ Anh phải nhận đơn khiếu kiện một lần của 506 nạn nhân dưới sự hướng
dẫn của Lm Đặng Hữu Nam buổi trưa 27-9-2016 vừa qua. Thắng lợi này sẽ dẫn tới
bước thứ hai: nâng cấp vụ kiện thế kỷ này ra Tóa án Quốc tế.
Lần đầu, quyền khiếu kiện mặc nhiên thành hiện thực
*
Một tiền lệ mới vừa được mở ra
Khi dư luận mới
bàn tán về vấn đề các nạn nhân vụ cá chết ở Vũng Áng sẽ kiện thủ phạm vụ xả thải
độc chất gây hủy hoại môi trường sinh thái, có người bi quan cho rằng chuyện
này khó có thể xảy ra. Người ta nêu ra khá nhiều trở ngại. Từ nguyên tắc tố tụng
tới những khía cạnh phức tạp về phương diện luật pháp. Trước và trên hết là vì
hệ thống cai trị độc tài, độc đảng của Hà Nội, trong đó cả ba cơ chế hành pháp,
lập pháp và tư pháp đều do Bộ Chính Trị cộng đảng nắm giữ. Vì tâm lý sợ đám
đông, thích xé lẻ, rào cản thứ nhất họ đặt ra là tòa án chỉ chấp nhận kiện cá
nhân, dứt khoát không nhận kiện tập thể.
Có điều xu thế,
cảnh ngộ và ý thức người dân ngày nay đã đổi khác.
Trong bài viết
trình bày diễn tiến và sự thành công trong bước đầu khởi kiện Formosa của các nạn
nhân giáo xứ Phú Yên, người viết đã nhắc lại quan điểm của LS Lê Quốc Quân
trong cuộc phỏng vấn của đài Á Châu Tự do. Theo ông, đây là một bước tiến mới,
tạo tiền lệ phá vỡ lối mòn bóp nghẹt quyền tự do khiếu kiện do Hà Nội quen áp đặt
lên người dân hơn nửa thế kỷ qua. Theo LS Lê Quốc Quân, tuy vẫn bị gò bó trong
phạm vi cá nhân, nhưng với con số nhiều trăm người đi kiện một lần, nhất là
không ai khác, chính đại diện chế độ tại địa phương, nơi xảy ra thảm nạn hủy hoại
môi trường sinh thái, đã phải chấp nhận đơn khiếu kiện của 506 nạn nhân, là một
thành công lớn.
*Thế
nhân dân trước nỗi khốn cùng của kẻ bị nạn
Trước những tiếng
kêu gào thảm thiết của các nạn nhân, đồng bào trong và ngoài nước đã có những
phản ứng cụ thể. Để chuẩn bị, báo chí và các cơ quan truyền thông trên mạng, những
tuyên ngôn của giới trí thức, các tổ chức xã hội dân sự, các tôn giáo nhất loạt
lên tiếng tích cực yểm trơ. Điều cần nhấn mạnh là những nỗ lực này không chỉ giới
hạn trong việc gom góp tiền bạc trợ giúp cấp thời hàng trăm ngàn gia đình ngư
phủ bốn tỉnh miền Trung đang lâm cảnh đói cơm, thiếu áo, con cái phải bỏ học hiện
nay. Quan trọng hơn, đông đảo đồng bào quốc nội và tập thể người Việt tị nạn ở
nước ngoài còn có những quyết định trợ giúp về mặt pháp lý cho các nạn nhân
trong ý định khởi tố những kẻ ác đã gây hiểm họa phá hoại môi trường biển ra
trước pháp luật.
Trong những cuộc
biểu tình với sự tham dự của hàng chục ngàn người bộc phát ở các tỉnh xảy ra hiểm
họa cá chết hàng loạt, nhất là cuộc tuần hành của ba, bốn chục ngàn giáo dân ở
Tam Tòa, người ta đọc được những biểu ngữ và nghe được những lời hô nói lên tất
cả tâm tình và sự phẫn nộ đòi hỏi công lý phải được thực thi của đồng bào đối
trước hoàn cảnh đau thương của các nạn nhân. Nội dung những biểu ngữ và khẩu hiệu
quy vào ba điểm:
(a) Quyết liệt
đòi truy tố tổ hợp Formosa và những kẻ đồng lõa ra trước pháp luật.
(b) Buộc Formosa
phải bồi thường xứng đáng, đồng thời trả lại môi trường trong lành của biển cho
ngư dân.
(c) Trục xuất
vĩnh viễn tổ hợp này khỏi lảnh thổ Việt Nam.
Hôm 30-8-2016, 21 tổ chức Xã Hội
Dân Sự độc lập ở quốc nội đã công bố một Tâm Thư khẩn thiết kêu gọi đồng bào
trong, ngoài nước tích cực đáp ứng nguyện vọng chính đáng của cả triệu nạn nhân
hủy hoại môi trường do kẻ ác gây ra.
Trong khi ấy, hầu
hết các cộng đồng người Việt tị nạn trên khắp thế giới, từ Âu châu, Úc châu tới
Bắc Mỹ đã có những cuộc xuống đường, những đêm thắp nến cầu nguyện liên tục,
bày tỏ tình liên đới, hiệp thông với đồng bảo trong nước.
*
Những yếu tố cơ hữu
Ngoài sự lên tiếng
mạnh mẽ, nhất loạt của đồng bào trong, ngoài nước tạo nên thế nhân dân đàng sau
vụ án, những chứng cứ cụ thể về tội ác cố ý của tổ hợp Formosa, với sự đồng lõa
của đảng và nhà nước CSVN trong mưu toan xả thải những chất cực độc xuống lòng
biển Vũng Áng, không chỉ gây nên thảm họa biển chết, cá chết và cả người chết
mà còn di lụy cho nhiếu thế hệ kế tiếp, là yếu tố quan trọng và vững chắc để hỗ
trợ cho vụ kiện. Đây là một yếu tố nằm trong quyền dân sự của các nạn nhân,
không chỉ riêng cho những gia đình ngư dân trực tiếp hiện nay mà còn bao gồm cả
các thế hệ công dân trẻ mai ngày nếu không kịp thời khắc phục sự lây lan của chất
thải.
Nhấn mạnh tầm mức
rộng lớn về hậu quả vụ hủy hoại môi trương biển Vũng Áng và những yếu tố cơ bản
thuộc quyền dân sự trước luật pháp, Tâm Thư của các tổ chức Xã Hội Dân Sự độc lập
viết:
“Formosa đã
gây thiệt hại cho hàng triệu con người làm những nghề liên quan đến biển: đánh
bắt nuôi trồng thủy sản, dịch vụ tàu thuyền ngư nghiệp, du lịch sinh thái duyên
hải. So với hơn 60 tỷ đôla mà công ty British Petroleum đã phải trả cho các nạn
nhân vụ tràn dầu ở vịnh Mexico năm 2010, số tiền bồi thường 500 triệu đôla (=11
ngàn tỷ đồng VN) của Formosa hoàn toàn nực cười, chẳng thấm vào đâu, kiểu bố
thí cho nạn nhân, khiến người dân cảm thấy bị lăng nhục. Ngay cả quốc tế, như
Quỹ Ethecon tại Đức (công tố của Formosa) và chính phủ Đài Loan (quê hương của
Formosa) cũng phê phán rằng như thế là vô cùng ít ỏi.
Đang khi
đó, chính phủ VN tự tiện đoạt quyền của các nạn nhân để đón nhận số tiền ấy và
chi dùng, phân phối nó cách tùy tiện. Trong thực tế, việc hỗ trợ ngư dân (chưa
nói đến các ngành nghề khác) đã chẳng tới đâu (trung bình vài chục ký gạo mỗi
người và vài triệu đồng mỗi hộ). Việc nhà nước thu mua hải sản đánh bắt xa bờ
cũng chỉ là hứa cuội. Vô số người dân 4 tỉnh miền Trung phải tha phương cầu thực. Hôm 10-08-2016 lại có tin động trời cho hay:
Formosa được Tổng cục Thuế dự kiến miễn thuế và hoàn thuế với số tiền hơn
10.450 tỷ đồng (chủ yếu do bị thiệt hại từ sự cố biểu tình ngày 13-5-2014 lúc
Trung Quốc hạ đặt giàn khoan Hải Dương 981 tại vùng biển và thềm lục địa VN).
Điều này khiến dư luận càng thêm công phẫn và các nạn nhân càng thêm ngao
ngán.”
Chính những lời
tố cáo cùng những phát giác sau đây của 21 tổ chứ XHDS độc lập ở quốc nội đã
cung ứng những dữ kiện cụ thể, vững chắc, đầy tính thuyết phục về phương diện
luật pháp hỗ trợ cho các nạn nhân khi thiết lập hồ sơ khiếu kiện trước Tòa Án
Nhân Dân Thị Xã Kỳ Anh hôm 27-9 vừa qua:
“Với việc đặt
ống xả thải ngầm dưới biển, để xảy ra sự cố mất điện nhiều ngày, đẩy vào đại
dương hàng chục, thậm chí hàng trăm ngàn khối nước thải sinh hóa, giết chết tôm
cá hàng loạt từ tầng mặt xuống đáy sâu, tiêu diệt các rặng san hô thuộc 4 tỉnh
miền Trung, Formosa quả đã phạm tội ác đối với môi trường. Từ đó gây nạn đói, cảnh
thất nghiệp, nhiễm độc thức ăn, tổn hại sức khỏe cho dân Việt trong hiện tại lẫn
tương lai, thành thử phải bị truy tố. Chính Quỹ Ethecon cũng cho rằng: “Những kẻ
chịu trách nhiệm của Formosa phải bị đưa ra tòa và xét xử thích đáng. Tội ác về
môi trường phải được điều tra triệt để, từ phía tập đoàn cũng như từ phía chính
phủ… một sự bồi thường công minh và tương xứng phải được bảo đảm, cũng như sự
trừng phạt thích đáng những kẻ chịu trách nhiệm, phải được thực thi”. (Thông cáo báo chí ngày 16-08-2016)
Chi tiết sau đây
trong Tâm Thư kể trên, hỗ trợ cấp thời cho vụ kiện sơ khởi lúc này của 506 bà
con Phú Yên và hàng ngàn, hàng vạn nạn nhân trong tương lai nhằm vào tổ hợp
Formosa giới hạn trong hệ thống tư pháp địa phương. Xa hơn nó còn tăng thêm khả
năng đẩy vụ kiện này lên tầm vóc quốc tế. Đầu tiên nó vạch trần những vướng mắc
mờ ám của nhà cầm quyền Hà Nội đối với tập đoàn Formosa khiến một mặt họ bao
che cho hành vi phạm pháp của thủ phạm. Mặt khác, họ còn cúi mặt từ chối đề nghị
của nhiều chính phủ tiên tiến muốn tiếp tay trong việc thử nghiệm để tìm ra các
loại độc chất trong nước biển, trong các loại tôm cá chết, nhất là người chết!
“… Chính Quỹ
bảo vệ Biển của Đức trong Thông cáo báo chí ngày 26-07-2016 đã cho biết
chuyên gia của họ (được mời riêng tư chỉ để góp ý cho báo cáo soạn sẵn của Viện
Hàn lâm Khoa học VN) không được phép lấy mẫu chất độc để nghiên cứu. Mới đây,
ngày 22-08-2016, tại Quảng Trị, bộ Tài nguyên Môi trường đã tổ chức hội nghị
công bố rằng sau khi quan trắc môi trường, nay bộ xác nhận biển 4 tỉnh Miền
Trung đang tự làm sạch, nước biển đã đạt quy chuẩn để tắm và nuôi trồng thủy sản!?!”
Về điểm này người
ta chưa quên trường hợp giới truyền thông Đài Loan đã gặp rất nhiều khó khăn do
lực lượng an ninh địa phương gây ra khi các nhà báo của họ tới Vũng Áng tác
nghiệp để tìm hiểu về hành vi gây hại môi trường biển với mục tiêu thực hiện một
loạt phóng sự về chuyện này như họ từng làm để tố giác tội ác của Formosa trong
quá khứ. Quan trọng hơn nữa là trường hợp bà Tô Thị Phần, một Dân Biểu Đài Loan
và cũng là một nhà đấu tranh bảo vệ môi trường nổi tiếng tại đảo quốc này bị an
ninh Hà Nội cản trở khi xuống phi trường Nội Bài không cho bà lên máy bay đi tiếp
tới Vũng Áng để tự mình mở cuộc điều tra về hành vi xả thải độc tố xuống biển của
tổ hợp Formosa. Sau đó bà phải tìm mọi cách dùng đường bộ, nhưng khi tới nơi lại
bị bọn công an mặc thường phục ngăn chặn không cho bà tự do hành động.
Tâm Thư viết tiếp:
“Công luận
cho rằng chỉ quan trắc môi trường, nghĩa là chỉ theo dõi chứ chưa có hoạt động
thanh tẩy thì không thể nào vùng biển đó tự sạch được trong thời gian mấy
tháng. Khi vịnh Minamata ở tỉnh Kumamoto (Nhật Bản) bị nhiễm thủy ngân, phenol
và cyanur vào nửa đầu thế kỷ XX, chính phủ Nhật phải mất 40 năm ra sức nạo vét
lòng biển với gần 50 tỷ yen mới dám tuyên bố đã làm sạch biển.” (Đọc chương kế)
– Những việc cần làm
Trước hết, cần
nói ngay để tránh ngộ nhận. Tất cả những gì được trình bày ở đây là do sự thôi
thúc từ ý thức công dân và trách nhiệm của người cầm bút trước sự tồn vong của
đất nước, cụ thể là tình trạng đau thương thống khổ của đồng bào nạn nhân thảm
họa cá chết, người chết ở bốn tỉnh miền Trung. Cá nhân người viết tự biết mình
không đủ kiến thức chuyên môn về phương diện pháp lý, nhất là công pháp quốc tế.
Do đó, bài viết này chỉ là những gợi ý sơ khởi nhân đọc những tài liệu liên
quan tới trường hợp ông Trịnh Vĩnh Bình, một người tị nạn định cư ở Hà Lan kiện
đảng và nhà nước CSVN để đòi bồi thường cho những thiệt hại mà gia đình ông phải
gánh chịu.
Trong hoàn cảnh
hiện nay, vì thấy trước những trở ngại chưa thể vượt qua trong vấn đề vận động
phương tiện để đưa kẻ ác ra tòa quốc tế, bước đầu các nạn nhân bốn tỉnh miền
Trung chỉ giới hạn vụ kiện trong phạm vi địa phương. Tuy vậy, dư luận trong và
ngoài nước đều tỏ ý mong mỏi vụ kiện sẽ sớm được đưa ra tòa án quốc tế. Trong lời
kêu gọi khẩn thiết gửi đồng bào của LM Đặng Hữu Nam trước và sau ngày 26 &
27-9-2016 khi hướng dẫn đồng bào nạn nhân nạp hồ sơ kiện Formosa ở thị xã Kỳ
Anh, ông cũng không loại bỏ việc nâng cấp vụ kiện này ra ngoài phạm vi tòa án
trong nước. (Phải chăng vì cùng chia sè dự kiến này của LM Nam, ĐC Nguyễn Thái
Hợp hồi trung tuần tháng 5-2017 đã cùng một phái đoàn gồm các chuyên gia và
giáo sĩ, trong số có LM Trần Đình Lai -quản xứ Đông Yên, Hà Tĩnh- qua Na Uy, Bỉ
và Genève, Thụy sĩ nhằm vận động dư luận quốc tế quan tâm tới biến cố hủy hoại
trầm trọng môi trường biển của Formosa?)
– Đôi điều góp ý
Theo thiển ý có
mấy chuyện cấp bách sau đây cần thực hiện:
* Trước
hết, cần đẩy mạnh cuộc vận động các giới đồng bào trong ngoài nước –kể cả những
cá nhân, tổ chức trên thế giới- đóng góp tài chánh cho quỹ yểm trợ pháp lý
trong vụ kiện thế kỷ này. Căn
cứ vào những khoản chi phí linh tinh mà LM Đặng Hữu Nam phải lo để có thể hoàn
tất việc đưa đón 600 nạn nhân trên đoạn đường mấy trăm cây số đi nạp hồ sơ khiếu
kiện ở thị xã Kỳ Anh hôm rồi đủ để mọi người hình dung ra những ngân khoản to lớn
cần có, nếu mai ngày phải nhờ tới sự can thiệp của hệ thống pháp lý quốc tế.
* Thứ
hai, sưu tầm những chứng tích, tài liệu liên quan tới tất cả những vụ xâm phạm
môi trường sinh thái –cách riêng môi trường biển- trên thế giới dẫn tới những
thảm họa tương tự mà các ngư
dân Việt Nam đang phải đối diện, bao gồm trường hợp công ty hóa chất Chisso gây
ra ở vịnh Minamata, Nhật Bản thế kỷ trước. Đây là những chứng liệu cụ thể, cần
thiết để đưa vào hồ sơ pháp lý vu kiện về thảm họa môi trường biển hiện nay.
* Thứ ba, vận động để mời gọi sự tiếp tay
của những luật sư thiện chí trong ngoài nước am tường luật lệ quốc tế, có nhiều
kinh nghiệm để giúp nghiên cứu sâu xa những khía cạnh có thể áp
dụng trong vụ kiện tổ hợp gang thép Formosa ra tòa quốc tế.
* Thứ tư, dựa vào lời ông Trịnh Vĩnh Bình
hứa nếu thắng kiện lần này sẽ hỗ trợ các nạn nhân gặp khó khăn về tiền bạc
trong các vụ tranh tụng với đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam, người
viết nêu câu hỏi: liệu trong vụ kiện Formosa và những kẻ đồng lõa đã gây hệ quả
tại hại trầm trọng cho môi trưởng biển Vũng Áng, bên nguyên có nên tiếp xúc với
ông Trịnh để tìm sự giúp đỡ không?
Trần
Phong Vũ
Bài viết trích từ chương 33 của tác giả,
chưa xuất bản
(Tiếng
Dân)