„Với
tôi, Quê hương là tất cả quá khứ cùng hiện tại, với bao êm ái và với cả nhức nhối
đau thương, với chuỗi kỷ niệm êm đềm lẫn bao trăn trở cho một đất nước có hơn
100 triệu dân đang quằn quại đau thương dưới ách tròng Việt cộng và Tàu cộng.“
Nguyên
Thạch
Quê
hương là gì, ở đâu? Hẳn rất nhiều định nghĩa tùy theo ký ức, cảm nhận riêng của
mỗi người. Có người định nghĩa Quê hương là nơi chôn nhao cắt rún, là con đường
làng bến nước cây đa, mái tranh nghèo có lũy tre xanh bên dòng sông êm ả, Quê
hương là nơi tuổi thơ đánh đáo chơi bi…
Người
ở lại thì cho Quê hương là chùm khế ngọt, nơi chia đắng sẻ bùi, là nơi để đặt
niềm tin và hy vọng. Người ra đi thì cho rằng Quê hương là nơi đã chôn vùi kỷ
niệm của một thời đã qua và giờ đây với bao tiếc nuối nhớ nhung…
Quê
hương ở đâu? Với người trong nước thì mơ hồ rằng không biết Quê hương mình hiện
giờ đang ở đâu? Với ĐCSVN thì cho rằng Quê hương mình là ở bên kia biên giới
thuộc phương Bắc cho nên bằng mọi giá phải nghe theo lời dạy của đại thi hào
bưng bô Tố Hữu tiên sinh:
Bên nay biên giới
là nhà
Bên kia biên giới
cũng là quê hương.
Hoặc:
Bên kia biên giới
là tình
Bên nay biên giới
cũng mình với ta.
Còn
với người Việt ở hải ngoại thì Quê hương chỉ còn ở trong tâm khảm, trong quả
tim với bao nỗi niềm đau đáu về một nơi đã thuộc quyền cai trị của bọn Thái thú
tôi tớ cho ông chủ Chệt cộng.
Với tôi, Quê hương là tất cả quá khứ cùng hiện tại, với bao êm ái
và với cả nhức nhối đau thương, với chuỗi kỷ niệm êm đềm lẫn bao trăn trở cho một
đất nước có hơn 100 triệu dân đang quằn quại đau thương dưới ách tròng Việt cộng
và Tàu cộng.
Hiện
tại gần gũi nhất mà tôi cảm nhận Quê hương của tôi giờ đây là thôn Dân Làm Báo,
nơi mà tôi có thể viết lên tâm tư, có thể nói lên những điều mà tôi suy nghĩ, để
rồi cùng bạn hữu và quí còm sĩ trò chuyện dường như mỗi ngày. Không biết có bạn
đọc, còm sĩ nào có cùng cảm nghĩ như tôi?. Nơi mà tôi và bạn cùng các tác giả
có các bài viết mang đầy tâm nguyện, chứa đầy kiến thức, kinh nghiệm cùng những
nhận định rất chính xác bởi được dựa trên nhiều dữ liệu đáng tin cậy của lịch sử,
của thời cuộc để đem thông tin đến cho toàn dân hầu nâng cao thêm trình độ DÂN
TRÍ, thứ mà bất cứ cuộc cách mạng nào cũng phải cần đến.
Tôi không xem 800 báo đài trong hệ thống tuyên truyền của nhà cầm
quyền cộng sản là Quê hương, mặc dù thỉnh thoảng tôi có một ít bài viết nhẹ nhàng cố
tránh đụng chạm và phê phán cái cơ chế hiện hành nhưng bọn nô bút đại diện cho
Ban tuyên giáo công sản vẫn không cho đăng. Có lẽ khi đọc những bài viết ấy, họ
đã thấy được nhiều ẩn dụ của thứ ngôn từ mà họ cho là phản động hay sặc mùi phản
động?.
Chân
lý có thể đúng ở bên này Thái Bình Dương nhưng sai ở bên kia mà Triết gia Thiên
chúa giáo Pháp thế kỷ XVII Pascal có viết một câu trở thành tục ngữ: “Chân
lý bên này rặng núi Pyrenees là sai lầm ở phía bên kia”. Tất nhiên những
người cộng sản phải bảo vệ những gì mà họ cho là của họ và cho đó là đúng, bất
luận ý kiến của số đông cho rằng những điều họ tin, những điều họ đã và đang
làm là những gì đi ngược lại với trào lưu Dân Chủ, phản lại với ý nguyện của toàn
dân. Nhưng chân lý bao giờ cũng là chân lý. Sự thật bao giờ cũng là sự thật mà tôi tin chắc rằng một ngày nào đó bọn họ (cộng sản) phải trả
lại sự thật cùng chân lý cho người dân khi toàn dân đồng lòng vùng dậy giải trừ
họ.
Một
ngày nào đó có thể (xin nhấn mạnh là có thể) ĐCSVN sẽ vì rất tức tối vì các
trang mạng Lề Dân đã làm bỉ mặt họ, đã trưng bày quá nhiều bằng chứng hùng hồn
có thật không thể chối cãi, đã vạch trần những gì mà đối với họ đáng ra phải được
giấu kín như những chuyện thuộc “thâm cung bí sử”, tức theo cộng sản là phải được
tuyệt đối giữ bí mật thì họ sẽ bất chấp tấn công hoặc cho đánh sập các trang mạng
đã gây cho ĐCS những thiệt hại to lớn này, tỉ dụ như Dân Làm Báo. Mất Dân Làm
Báo, với tôi phần nào cũng còn đồng nghĩa với sự mất Quê hương. Điều này, có thể
bạn sẽ cho rằng sao tôi đơn giản thế? Vâng, có lẽ bạn đúng mà cũng có thể bạn
sai vì bạn đã có tầm nhìn chưa đầy đủ về những trang mạng “Lề Dân”, cái lề mà
toàn đảng CSVN phải sợ, phải lo đối phó mà bằng chứng hùng hồn nhất là chúng cố
dồn nhiều nỗ lực để ngăn cấm, như họ đã làm trong thời gian qua.
Tiền
bạc và danh vọng đã khiến một số người trở nên BẤT CHÍNH! Dọc theo bọn người bất
chính ấy, phần đông là đám đảng viên có quyền có chức mà cụ thể là BCT – TWĐ (Bộ
Cá Tra), chúng đã hoàn toàn đánh mất lương tâm, trách nhiệm của những đứa con
thuộc dòng giống Việt Nam, phản bội lại cha ông, quay lưng lại với dân tộc để
bán đứng Quê hương cho giặc ngoại bang Tàu cộng qua hành vi ngầm ký kết “Mật Nghị Thành Đô 1990” tại Tứ Xuyên
Trung cộng cũng như vâng lịnh 16 chữ vàng khè và 4 Tốt do bọn bành trướng Trung
cộng ép buộc Nguyễn Phú Trọng phải quì lạy tuân thủ.
Ngày
mai bọn bành trướng ngông cuồng Trung cộng sẽ đánh sập và thôn tính toàn bộ Biển
Đảo đất nước Việt Nam thì đó là ngày mà tôi cùng tất cả các bạn sẽ mất đi một
Quê hương rộng nghĩa hơn, bao quát hơn. Ngày tang thương đau buồn cho cả một
dân tộc ấy có đến hay không là do chúng ta có cố gắng đấu tranh hay thờ ơ vô cảm.
9/10/2017
Nguyên
Thạch