„…Ông bà, cha mẹ, anh
chị chúng ta hy sinh xương máu là vì lòng yêu nước, vì độc lập, vì tự do và hạnh
phúc của nhân dân, chứ không phải vì Chủ nghĩa Mác Lê, không phải để bảo vệ Chủ
nghĩa Mác Lê.“
NHỮNG AI
ĐÃ PHẢN BỘI ÔNG CHA?
Nguyễn Đình Cống
Ông cha của phần đông chúng ta đã theo Đảng Cộng
sản, tôn sùng Chủ nghĩa Mác Lênin (CNML), làm CM để giành độc lập, mang tự do,
dân chủ, hạnh phúc cho nhân dân. Nhiều người đã hy sinh xương máu. Thế mà giờ
đây có một số người phê phán và đòi từ bỏ CNML, đòi xóa hoặc đổi tên đảng Cộng
sản. Những người như vậy liệu có phản bội lại sự hy sinh của thế hệ ông cha, liệu
có vi phạm vào đạo lý “Uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ người trồng cây”. Đó là
vấn đề được nhiều bạn trẻ đặt ra yêu cầu giải đáp. Tôi viết để trả lời câu hỏi
đó.
Tôi đọc sách “Chủ nghĩa Lê nin” vào khoảng đầu
năm 1945, lúc 9 tuổi, khi cán bộ Việt Minh Nguyễn Văn Đồng (nay là trung tướng
Đồng Sỹ Nguyên) đến vận động và giác ngộ cha tôi làm CM. Anh Đồng đã đem quyển
sách đó cho cha tôi nghiên cứu, tôi vì tò mò mà đọc trộm và chỉ hiểu lơ mơ. Lớn
lên tôi được học tập CNML khá nhiều, không những ở trong nước mà còn ở Liên xô.
Quá trình nhận thức về CNML của tôi được chia thành 4 giai đoạn:
1- Từ 10 đến khoảng 30 tuổi là lúc chỉ biết
tuyệt đối tin tưởng vào Đảng và Bác Hồ, cho rằng CNML là hoàn toàn đúng.
2- Từ khoảng 30 đến 50 tuổi (1966-1986) là
giai đoạn có những nghi ngờ và suy nghĩ trước thực trạng có sự sai khác nhiều
giữa lý thuyết và thực tế.
3-Từ khoảng 50 đến 70 tuổi (1986-2006) tôi để
tâm nghiên cứu, tìm cách giải thích thực trạng của xã hội. Qua nghiên cứu tôi
nhận ra sự sai lầm từ gốc của CNML, thấy rằng nó là tai họa cho cho nhân loại
nói chung và cho dân tộc VN. Vì sợ bị quy kết, bị đàn áp mà tôi không dám công
khai các ý kiến, chỉ thỉnh thoảng thì thầm trao đổi giữa những người bạn thân
tín.
4- Từ trên 70 tuổi (từ năm 2006 trở đi) tôi bớt
dần và từ năm 2013 trở đi đã vượt qua được sự sợ hãi nên mới công khai viết một
số bài phê phán và vận động từ bỏ CNML. Cũng là nhờ vào Internet. (tóm tắt 4
giai đoạn là: tin, nghi, sợ, vượt).
Tiêu chuẩn để đánh giá một học thuyết chính trị là thực tế thu được
khi áp dụng nó vào cuộc sống chứ không phải do suy luận. Giá trị thực của học thuyết nằm ở bản chất của
nó, được xây dựng nên từ những luận cứ và luận chứng đầy đủ, minh bạch, chính
xác, trung thực chứ không phải nó đúng vì đã có bao nhiêu người hy sinh xương
máu cho nó, không phải dựa vào sự tuyên truyền dối trá, ngụy biện. Trong lịch sử
có nhiều dẫn chứng về việc hàng triệu, hàng chục triệu người hy sinh để bảo vệ
sự độc tài tàn bạo mà kẻ thống trị đưa ra sự vinh quang hão huyền để lừa bịp,
thí dụ Tần Thủy Hoàng, Napôlêông, phát xít Hitle, Muxôlini …
Đã có đầy đủ các chứng minh rằng CNML là sai
lầm, chứa nhiều độc hại. Nó tồn tại được, mê hoặc được một số khá đông người
trong một thời gian là dựa vào sự tuyên truyền dối trá, sự ngụy biện, sự hứa hẹn
hão huyền. Và khi các đảng theo CNML đã nắm được chính quyền thì còn dùng thủ
đoạn đàn áp của nền thống trị độc tài với lực lượng công an hùng hậu. Sự khủng bố,
đàn áp nhân dân ở Campuchia, ở Trung quốc dưới chế độ cộng sản, sự sụp đổ của
Liên xô và các nước XHCN Đông Âu là bằng chứng hùng hồn về sai lầm và tác hại của
CNML.
Đảng CSVN được Nguyễn Ái Quốc thành lập năm
1930, tuy có liên quan đến CNML nhưng thực sự là dựa trên lòng yêu nước của
nhân dân mà chủ yếu là của những người ưu tú để đánh đuổi thực dân, giành độc lập,
chống áp bức chứ không phải để thực thi CNML bằng đấu tranh giai cấp và làm
chuyên chính vô sản, càng không phải để xây dựng chế độ độc tài. Tiêu đề Việt
nam Dân chủ Cộng hòa. Độc lập Tự do Hạnh phúc do Hồ Chí Minh nêu ra là một minh
chứng.
Ông bà, cha mẹ, anh chị chúng ta hy sinh xương máu là vì lòng yêu nước,
vì độc lập, vì tự do và hạnh phúc của nhân dân, chứ không phải vì CNML, không
phải để bảo vệ CNML. Kể cả nhiều đảng viên cộng sản, họ hy sinh, họ bất khuất
cũng chính vì lòng yêu nước chứ không phải vì CNML.
Khác với một số nước cộng sản khác, ở Việt
nam CNML tồn tại được, ban đầu là nhờ bám vào lòng yêu nước của các thành phần
ưu tú của dân tộc. Đảng CSVN phát triển được là dựa vào lòng yêu nước của phần
đông nhân dân. Nhưng đến khi đã nắm được chính quyền thì ĐCS lại vì bảo vệ và
thực thi ý thức hệ cộng sản mà đề cao chuyên chính vô sản, thâu tóm quyền lực,
hình thành nên giai cấp thống trị mới với các nhóm lợi ích, với tệ tham nhũng,
mua quan bán tước.
ĐCSVN quốc hữu hóa toàn bộ ruộng đất, tạo điều
kiện cho quan chức chiếm đoạt để làm giàu, tạo nên vô số dân oan, đàn áp các
phong trào dân chủ, vu cáo để bỏ tù hàng ngàn, hàng vạn người bất đồng chính kiến,
vay nợ nước ngoài, sử dụng tiền thuế của dân và tài sản quốc gia, chỉ dùng một
phần để phát triển kinh tế và quản lý xã hội , còn phần lớn để làm những công
trình xa hoa, lãng phí (có một số đắt nhất và mau hỏng nhất thế giới), tổ chức
liên hoan tiệc tùng và tiêu xài lãng phí, một phần không nhỏ được chia nhau bỏ
túi, tạo nên những nhà tư bản đỏ. Quan chức của Đảng to mồm rao giảng “ Nhà nước của dân, do dân, vì dân, xây dựng đời
sống dân chủ, tự do, hạnh phúc…”, nhưng đó chỉ là khẩu hiệu, là lời nói
suông, còn thực tế như thế nào thì mọi người đã biết rõ.
Như vậy có thể kết luận một cách chắc chắn: Những kẻ tham nhũng đang cầm quyền, đang mua
quan bán chức, đang đàn áp dân chủ và tạo nên những oan trái cho dân, những kẻ
đang thần phục, chịu lệ thuộc vào Trung Cộng, dâng đất đai, biển đảo cho chúng
chính là bọn phản lại sự hy sinh xương máu của ông cha, phản lại mục tiêu cao đẹp
của CM là tự do , hạnh phúc của toàn dân. Chúng nó luôn mồm cao giọng tuyên bố là kế tục
sự nghiệp CM cứu nước của các bậc tiền bối, nhưng thực tế chúng nó đã phản bội
lại lý tưởng ban đầu của các chiến sĩ cộng sản , chúng nó chiếm đoạt thành quả
của dân tộc để làm giàu riêng.
ĐCSVN hiện nay và ĐCSVN lúc thành lập là cùng
tên nhưng bản chất không giống nhau, là hai đảng khác nhau xa. Ông cha chúng ta
theo ĐCS là theo đảng trước đây chứ không theo đảng bây giờ.
Ông cha chúng ta vì lòng yêu nước, khi biết
ĐCS được thành lập để làm CM giành độc lập, lại có lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc thì vội
tin, đi theo và sẵn sàng hy sinh vì đại nghĩa. Khi đã đi cùng ĐCS, họ bị tuyên
truyền, bị nhồi sọ, bị lừa dối nên tin theo một chiều mà không thể biết được những
độc hại của CNML, không biết được mặt trái và sự thâm độc của ĐCS. Nếu họ biết
rõ , khi ĐCS nắm được chính quyền sẽ trở thành độc tài chuyên chính vô sản, rồi
toàn bộ ruộng đất của tổ tiên để lại sẽ bị sung công, rồi con cháu của họ sẽ bị
đảng khép vào vòng ý thức hệ thì chưa chắc họ đã tin và theo như thế. Như vậy
phần đông trong số họ đã bị lừa dối, bị nhầm lẫn, phạm vào sai lầm “đuổi hổ cửa
trước, rước sói cửa sau”.
Khi biết ông cha đã nhầm đường, không lẽ chúng ta lại tiếp tục đi
theo một cách mù quáng. Xin đừng ngộ nhận là ông cha đã hy sinh xương máu là nhằm
tạo nên một chế độ độc tài như hiện nay. Làm con cháu mà không sửa được cái sai, cái nhầm của ông cha là loại
ngu đần, tưởng là có hiếu nhưng thật ra là bất hiếu.
Không sớm thì muộn, cách gì rồi dân tộc VN
cũng giác ngộ ra chân lý và từ bỏ CNML, cách gì rồi chế độ cộng sản cũng sụp đổ
hoàn toàn, càng kéo dài nó ngày nào là có tội với dân tộc, có tội với ông cha
ngày đó. Như vậy những người phê phán và vận động từ bỏ CNML mới là người yêu
nước, yêu dân thật sự, họ chống lại những giáo điều lạc hậu, chống lại sự toàn
trị chuyên chính vô sản, chống lại bất công, tàn bạo và áp bức do ĐCS gây ra, họ
thật sự vì tự do và hạnh phúc của nhân dân. Vì vậy họ mới chính là những người
tiếp bước sự nghiệp và nguyện vọng của ông cha. Còn về việc uống nước nhớ nguồn,
ăn quả nhớ người trồng cây thì đó là lòng chúng ta biết ơn, tưởng nhớ, kính cẩn
thờ phụng ông cha và các liệt sĩ chứ không phải là việc nối tiếp và phát triển
những sai lầm, không thể là việc tôn thờ những điều dối trá, những tội ác của
những kẻ đã lừa dối họ và đang tiếp tục lừa dối chúng ta.
Mong các bạn trẻ tỉnh táo, tự suy nghĩ bằng đầu óc của mình, dùng thực
tế để kiểm chứng, đừng bị mắc vào vòng tuyên truyền lừa dối.
Nguyễn Đình Cống 15.11.2015