Tre già măng mọc
Nguyên Thạch (Danlambao) - ...Là một thể chế có chính nghĩa, cho dẫu VNCH đã bị bức tử bởi có liên quan đến cục diện của thế giới. Cho dẫu cộng sản Bắc Việt (CSBV) đã nhân cơ hội ngàn vàng đến cho họ mà họ đã chộp lấy thời cơ cướp được miền Nam nhưng trong lòng người dân của cả 2 miền Nam Bắc vẫn không bao giờ quên đi những dư âm tốt đẹp cho cuộc sống mà thể chế ấy đã đem lại cho người dân miền Nam. Tuy không còn tồn tại nhưng âm vang êm đềm của nó vẫn còn vang vọng như những nhịp khúc ru hời cho chuỗi cơn đau mà người dân trên cả nước giờ đây phải gánh chịu. Dân Chủ, Tự Do, Độc Lập và Hạnh Phúc đã hiện diện trên một nửa phần của mảnh đất quê hương mà giờ đây vẫn còn là niềm ước ao cho cả dân tộc muốn được quay trở lại...
*
Cụ Nguyễn Trãi lấy dân làm nòng cốt, dân là tài sản, là sức mạnh, là sinh khí của một quốc gia. Nhân nghĩa còn là “trừ bạo”, bạo chính là quân nhà Minh, bọn gian tà chuyên đi hà hiếp nhân dân. Có thể thấy Nguyễn Trãi đã coi dân chính là trụ cột của quốc gia, người chèo thuyền cũng là dân và người lật thuyền cũng là dân và cụ cũng đã khẳng định trong bài hịch “Bình Ngô Đại Cáo” có đoạn rằng:
Từ Triệu, Đinh, Lý, Trần, gây nền độc lập,
Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên, hùng cứ một phương.
Dẫu cường nhược có lúc khác nhau,
Song hào kiệt đời nào cũng có.
Rồi cụ cũng đã lưu lại cho lớp con cháu những tư tưởng căn bản trong đấu tranh:
Đem đại nghĩa để thắng hung tàn,
Lấy chí nhân mà thay cường bạo.
Từ một nhà thơ, nhà chính trị binh lược của Việt Nam, thế hệ theo sau là những ai và họ đang làm gì?
A- Hồ Chí Minh và ĐCSVN:
Như hầu hết chúng ta đã biết, Hồ Chí Minh đã lợi dụng tinh thần yêu nước của đồng bào ngay từ những ngày đầu tiên sau khi ông trở về nước và ông đã tung lời kêu gọi tinh thần ái quốc trước những thực trạng của đất nước vào giai đoạn đó. Cũng như bao người làm chính trị khác, Hồ Chí Minh cũng biết dựa vào dân và cũng chỉ có dân mới là lực lượng chính cho bất cứ cuộc cách mạng nào.
Hồ Chí Minh đã thành công vì trong tận thâm sâu ông đã biết dùng thủ đoạn là ông chỉ kêu gọi tinh thần yêu nước chống Pháp, chống Nhật chứ ông không hề đề cập đến mục đích chính yếu là kêu gọi toàn dân đứng lên đấu tranh gi ành thắng lợi cho chủ nghĩa cộng sản mà chính bản thân ông là một trong những thành viên nồng cốt thuộc Đê tam quốc tế cộng sản dưới lệnh của trung tâm quyền lực cộng sản Liên Sô vào thời bấy giờ.
Với bản tính điếm xảo, lừa lọc đầy mưu mô của Hồ Chí Minh và dưới một cơ chế chuyên dùng bạo lực bên cạnh sự trí trá, mụ mị, trị dân bằng bao tử mà người dân miền Bắc và một số phần tử từ Nam tập kết ra Bắc đã bị ông ta cùng ĐCS lừa bởi những cú lừa ngoạn mục. Sau cuộc đấu tố “long trời lở đất” qua cái gọi là Cải Cách Ruộng Đất, người dân đã mường tượng ra được vô vàn bất trắc hiểm nguy mà họ sẽ gặp phải... nhưng đã muộn vì họ đã bị ép vào cái khung của chế độ tem phiếu, đồng thời người dân cũng đã dư hiểu rằng: Phản đối còn đồng nghĩa là chết đói.
Từ bản năng sinh tồn, người dân có nhu cầu phải sống, mà muốn được sinh tồn thì phải hòa theo lũ người đầy gian dối, càng gian dối thì sự sinh tồn càng được bảo đảm, càng được chế độ tin cậy và ca ngợi. Con phải tố cha, vợ phải tố chồng, bà con hàng xóm phải dựng chuyện tố giác lẫn nhau để lấy điểm, để chứng minh rằng ta đã giác ngộ cách mạng mà theo bác, theo đảng. Từ đó luân lý, đạo đức, bao tập tục, bao truyền thống tốt đẹp được lưu giữ ngàn đời bỗng chốc trở nên bị suy đồi, bị đánh đổ một cách thô bạo không luyến tiếc.
Chúng ta sẽ không ngạc nhiên khi xã hội, tuổi trẻ hôm nay đã dường như hoàn toàn thoái hóa về tư duy và hành động. Tuổi trẻ sẽ sẵn sàng khóc lóc hơn cha mẹ chết khi thấy những diễn viên điện ảnh nổi tiếng nào đó rời sân khấu đi về, sẵn sàng đua đòi tung tiền để tậu một cái iPhone hiện đại đắt tiền hơn là phải chia sẻ cho những đứa bé tứ cố vô thân, những cụ già lưng còm bụng đói run rẩy đang cần một miếng bánh mì cho qua cơn đói. Tệ hại hơn nữa là người dân Việt Nam với thái độ dửng dưng thờ ơ dẫu nhận biết rằng đất nước và dân tộc mình sắp lâm vào cảnh nô lệ Tàu cộng. Họ dường như mặc nhiên chấp nhận cái chết vô nghĩa, cái chết không đem lại ích lợi gì cho bản thân, gia đình và cho cả thế hệ tương lai, họ lại càng không có được sự nhận thức rằng chết như thế nào mới xứng đáng, mới có ý nghĩa cho ngàn sau được sống.
Chế độ vô vọng, thiển cận, bại não cộng sản là nguyên nhân đã tạo ra lớp người vô cảm như vậy.
B- Việt Nam Cộng Hòa và lớp hậu duệ:
Đến Mỹ lúc 15 tuổi, Nữ khoa học gia Dương Nguyệt Ánh cùng với gia đình di tản vào thời điểm 30-4 năm 1975. Lúc bấy giờ bà vừa đúng 15 tuổi. Đến Mỹ, bà vào trường trung học ở Maryland với vài chữ tiếng Anh lõm bõm.
Với tinh thần tự ái dân tộc, chỉ vài năm sau đó, bà tốt nghiệp kỹ sư Hóa Học, Điện Toán, rồi Cao Học Quản Trị với hạng danh dự. Ngay sau khi rời ghế nhà trường, bà được nhận vào làm cho Hải Quân Hoa Kỳ và từng lãnh đạo toàn bộ chương trình nghiên cứu và chế tạo chất nổ của Hải quân. Trong suốt 24 năm đóng góp về khoa học và kỹ thuật cho quốc phòng Hoa Kỳ, bà liên tiếp gặt hái nhiều thành quả lớn lao và từng được Hải quân trao tặng giải thưởng cao quí.
Trong Bộ Hải quân Hoa Kỳ Dương Nguyệt Ánh nhậm chức Giám đốc Khoa học và Kỹ thuật (Director of Science and Technolgy)[1] của chi nhánh Indian Head Division thuộc Trung tâm Vũ khí Hải quân Hoa Kỳ (Naval Surface Warfare Center) tại Maryland, tiểu ban chất nổ với nhiều giải thưởng. Bà từng là người đại diện cho Hoa Kỳ trong lãnh vực chất nổ tại Liên minh Phòng thủ Bắc Đại Tây Dương (NATO). Bà cũng là tác giả của bom áp nhiệt (thermobaric bomb).
Năm 2005, bà được cử về Bộ Quốc phòng Mỹ làm cố vấn khoa học cho phó Đề Đốc Hải Quân Hoa Kỳ về thông tin và chiến thuật tại Ngũ Giác Đài.
Năm 2008 bà được bổ nhiệm làm Giám đốc An ninh Biên giới và Lãnh hải (Director of the Borders and Maritime Security division) thuộc nha Khoa học và Kỹ thuật (Science and Technology Directorate) của Bộ Nội an Hoa Kỳ (Department of Homeland Security). (1)
2- Tướng Hoa Kỳ hậu duệ VNCH Lương Xuân Việt:
3- Thượng nghị sĩ Canada Ngô Thanh Hải:
Ông sinh ra tại Việt Nam từng là sĩ quan Quân lực Việt Nam Cộng hòa, đến định cư tại Canada vào năm 1975 sau khi trốn thoát khỏi Việt Nam qua ngả Malaysia. Ông là người Canada gốc Việt đầu tiên và người Canada gốc châu Á thứ hai phục vụ tại Thượng viện Canada.
Ông có bằng cử nhân của Đại học Paris và bằng thạc sĩ giáo dục của Đại học Ottawa. Ông là người tích cực hoạt động trong cộng đồng Việt Nam tại thành phố Ottawa. Ông làm thẩm phán quốc tịch từ năm 2007 đến khi được bổ nhiệm vào thượng viện vào tháng 9 năm 2012.
4- Tiến sĩ Phạm Đăng Khánh:
Một thanh niên làm lao công cho các cửa hàng trong những khu mua sắm khi sang Mỹ tỵ nạn trở thành một nhà khoa học không gian vũ trụ của Trung tâm Thí nghiệm Nghiên cứu Không quân Hoa Kỳ sau 25 năm miệt mài vượt khó vươn lên.
Đến Mỹ năm 1991 theo diện HO vì bố mẹ là cựu tù nhân chính trị từng làm việc cho chính phủ Mỹ trước năm 1975, chàng thanh niên 19 tuổi quyết tâm theo đuổi ‘giấc mơ Mỹ’, phấn đấu tiến thân bằng con đường học vấn.
Ý chí kiên trì và những nỗ lực không ngừng đã mang về cho anh những thành quả đáng nể. Trong số này phải kể tới hàng trăm bài viết nghiên cứu khoa học cùng hàng chục giải thưởng của Không quân Hoa Kỳ như Huy chương Không quân về Thành tựu dân sự, Giải Kỹ sư Không quân Xuất sắc, Bài nghiên cứu Xuất sắc nhất năm. Anh cũng là thành viên phê bình trong các ủy ban luận án Tiến sĩ và Thạc sĩ tại các trường đại học Mỹ, cố vấn nghiên cứu cho các cơ quan khoa học danh tiếng của Mỹ như Cơ quan Phòng thủ Tên lửa, Cơ quan Dự án Nghiên cứu Quốc phòng cao cấp, Hội Kỹ thuật Khoa học Quốc phòng Hoa Kỳ v.v... (4)
5- Tiến sĩ Võ Tá Đức:
Người đạp xích lô Việt Nam sang Mỹ làm Tiến sĩ Khoa học Từ một thiếu niên đạp xích lô ở Việt Nam biến thành một khoa học gia nghiên cứu vật lý nguyên tử ở Mỹ. Đó là Tiến sĩ Võ Tá Đức. Tiến sĩ Đức hiện công tác tại Phòng thí nghiệm Quốc gia Los Alamos, một trong những phòng thí nghiệm lớn của Mỹ (5).
Nếu Võ Tá Đức giờ này còn ở Việt Nam thì có lẽ cũng chỉ là anh chạy xe ôm vì nơi đây không phải là một môi trường tốt cho tuổi trẻ phát triển, một quốc gia không biết trọng tài năng, đồng thời cũng là một chế độ không biết chiêu hiền đãi sĩ, mà ngược lại chỉ biết chiêu cô hồn đãi ác đảng!.
Tóm lại, cho dẫu tên gián điệp Tàu cộng Hồ Quang - Hồ Chí Minh có được cài đặt một cách thiện nghệ như thế nào, cho dẫu Đảng Cướp Sạch có cướp miền Nam và gộp cả nước lại để chuẩn bị dâng cho bọn Hán phiệt thì cũng e rằng bọn Trung cẩu cùng lũ tôi tớ ĐCSVN sẽ rất là khó nuốt. Bởi lẽ trên 5 triệu người Việt ở rải rác khắp nơi trên thế giới ngày càng nhận thức rằng ĐCSVN chỉ là một lũ phản quốc và bán nước. Ngày càng đông người Việt ở hải ngoại lẫn quốc nội sẽ ý thức được bổn phận cùng trách nhiệm của mỗi một người công dân trước hiểm họa ĐCS đẩy họ vào tròng ách nô lệ ngoại bang mà sẽ vùng lên vực dậy cố thoát thảm trạng này. ĐCSVN đừng tưởng bở vì đảng cộng sản đang tứ bề thọ địch mà trong đó đoàn quân hậu duệ của VNCH sẽ không bao giờ để yên cho bọn phản quốc muốn làm gì thì làm.
Chế độ CSVN hôm nay chẳng những đã không thu phục được nhân tâm mà còn gây thêm nhiều oán hận cho dân chúng thì ắt nhiên chế độ này phải sụp đổ cho dẫu nhà cầm quyền có đàn áp tàn bạo đến cỡ nào.
Chừng nào rừng rụi hết tre
Thì người dân Việt mới nghe theo Tàu.
Chừng nào vũ trụ hết sao
Thì nước Việt mới thuộc Mao thuộc Hồ.
Nếu đảng dâng hết cơ đồ
Dân sẽ chôn đảng xuống mồ ngàn thu.
19.10.2017
______________________________ __
Ghi chú: